Trì Nam ngồi ở dưới đèn, thần thái an tường lạnh nhạt, nhìn vầng trăng sáng ngoài cửa sổ, ngón tay thon dài trắng nõn bất giác gõ nhẹ ở trên songcửa sổ. 
Ngoài cửa phòng truyền đến tiếng bước chân, Trì Nam đi ra từ phía trước cửa sổ, đi đến cạnh cửa, đúng lúc Ngọc Khanh đi vào, vừathấy Trì Nam liền quỳ một chân trên đất hành lễ. 
"Như thế nào?" Trì Nam ngồi xuống trên ghế bành, bưng trà nóng lên uống một hớp. 
Ngọc Khanh thật lòng bẩm báo: "Đã điều tra xong, phò mã cho tam phò mã vaytiền, tam phò mã thua cuộc, hiện hai người họ đều bị Tam công chúa nhốt ở trong phòng chứa củ." 
Trì Nam nhíu mày, ngạc nhiên nói: "Ngươi nói Khanh Điệp bắt Chu Phú bởi vì chàng ấy cho tam phò mã vay tiền?" 
"Vâng" Ngọc Khanh trả lời. 
Trì Nam mặc dù thấy kỳ quái trong lòng, nhưng cũng không có nói gì, suynghĩ một lát, mới tiếp tục hỏi: "Lần này tam phò mã thua bao nhiêu bạc?" 
"Năm vạn lượng, nhưng tiền bạc đều là chuyện nhỏ, còn có những thứ đồ khác." Ngọc Khanh nghĩ tới kết quả hỏi thăm ra, chính bản thân cũng cảm thấykhông thể tưởng tượng nổi. 
Một người có thể xui xẻo, nhưng sao có thể xui xẻo thành ra như vậy đây? 
"Nói tiếp." Biết Ngọc Khanh tra ra nội tình, Trì Nam đặt ly trà xuống, ý bảo hắn nói tiếp. 
"Tam phò mã đầu tiên là thắng liền một hơn vạn lượng bạc, sau đó lại luôncược thua, thua đỏ mắt, lại. . . . đem mấy bảo vật vô giá trong phủ tamcông chúa ra cá cược, kết quả cũng thua sạch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-gian-manh/88449/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.