Mấy ngày kế tiếp, Chu Phú và Thừa Tướng luôn duy trì hình thức ngươiđuổi ta chạy, ngươi tìm ta trốn, từ khi Chu Phú xuất phủ, Bách Lý thừatướng liền như bóng với hình, theo sát sau lưng, khiến Chu Phú rất làbất đắc dĩ, hắn thật không hiểu nổi, việc nên nói, hắn đã nói rõ ràngrồi, từ tên họ cha hắn đến mười mấy năm trước trong nhà từng xảy rachuyện gì, tất cả chi tiết đều nói với ông ấy, nhưng ông cụ cố chấp nàyvẫn không buông tha hắn, luôn cảm thấy hắn còn có điều chưa nói.
Chu Phú im lặng hỏi ông trời, thật, hắn trừ chuyện cha có trĩ chưa nói, việc khác đều nói rồi.
Nếu giải thích thế nào ông ấy cũng không nghe, Chu Phú lại không thể ratay với ông, mà nương tử sau khi từ Hồ quốc về, thường ngày đều mệt mỏiphờ phạc rã rượi, cũng bận nhiều chuyện, nên Chu Phú thật ngại làm phiền nàng vì những chuyện nhỏ nhặt của mình, đã như vậy hắn cũng chỉ có thểtự theo ý mình, không chọc nổi thì tránh!
Từ ra phủ trốn vào phủ, từ mặt trời mọc trốn đến mặt trời lặn, tâm lực củaChu Phú quá mệt mỏi.
Chạng vạng tối bầu trời sắp bị tầng mây bao phủ, Chu Phú đạp hoàng hôntrở lại phủ công chúa, hỏi thăm người gác cổng, thì nương tử còn chưa có trở lại, bọn họ đi một chuyến Hồ Quốc, nhất định tích lũy rất nhiềuchuyện, Chu Phú đau lòng nương tử, ở trong lòng cũng không khỏi nho nhỏoán trách ông cụ thích quấy nhiễu kia.
"Phò Mã, buổi trưa hôm nay có một nữ nhân tự xưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-gian-manh/2856493/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.