Nhìn theo đoàn người ngựa đã rời đi khá xa, Minh Anh từ trên tầng lầu của một khách điếm mới lững thững đi xuống. Ài! Suốt mấy tháng nay đảm nhiệm đoàn hộ tống, xung quanh luôn có người vây lấy, này thì "chưởng sứ", này thì "đại nhân". Bây giờ, gánh nặng rốt cuộc cũng được gỡ bỏ. Nàng một mình một cõi, tha hồ tự do tự tại.
Nghĩ đến sứ mệnh mà hoàng đế giao phó, nàng phải bật cười: " Đùa sao? Tâm địa hoàng đế ông nào mà không hiểm? Ta cũng không muốn làm bó đuốc cho ngài đâu."
Hoàng đế sai nàng đi tìm kho hoả dược và quặng sắt đã bị thất lạc từ nhiều năm về trước. Bây giờ, quặng sắt đã tìm được trong địa đạo bên dưới Nạp Vũ cốc. Vốn không phải bị thất lạc mà là bị Hứa ngự sử và Bạch Trác Phu giấu. Còn về kho hoả dược, đừng nói là nàng không có manh mối, dù là biết nàng cũng không không dám đi tìm. Hoả dược không giống như quặng sắt. Nó là vũ khí nguy hiểm nhất. Hơn nữa lại là thứ không thể tùy tiện di chuyển nhưng kẻ dã tâm, ai cũng muốn cướp được nó. Cho nên, người tìm ra nó chính là tìm vào đường chết. Nàng sao có thể tự mình chuốc hoạ? Lúc này đang là cơ hội ngàn năm có một, nàng còn không tranh thủ bỏ chạy thì nơi nào còn cơ hội nữa? Nghĩ vậy, nàng lập tức thu thập hành lí, nhận tiện mua thêm một ít lương khô rồi thật nhanh tìm đường đi khỏi Nam Bình trấn.
Thiên hạ bao la rộng lớn, rốt cuộc nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-gap-nan/2486728/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.