Cuộc sống bình thường của lão thái rất đơn độc, cách một ngày lại đi hái thuốc, năm ngày thì xuất núi đi đến thị trấn nhỏ gần đó bán thuốc, đổi chút nhu yếu phẩm cần thiết. Ở đây ngày thường ăn cơm rất ít có thịt, nhưng lão thái đối với ta rất tốt, bà tuy không dư thừa tiền, có thể động vật nhỏ giữa núi rừng cũng không nhiều, nhưng thỉnh thoảng vài ngày ta cũng có thể ăn được chút thịt này nọ.
Dĩ nhiên, ta rất cảm kích lão thái, mặc dù tất cả những thứ này đều là do hưởng ké của sư phụ.
Lão thái sẽ vô tình hoặc hữu ý hỏi một vài chuyện của sư phụ ta, lúc trước một hai lần ta sẽ nói những ấn tượng về sư phụ của mình cho bà ấy. Có thể thời gian ta cùng xú lão đầu kia tiếp xúc quả thật không nhiều, cho nên không đành lòng tổn thương tâm của lão thái, cho nên tất cả sau đó ta đều là bịa đặt đại.
Cũng tựa như là trao đổi, mỗi lần lão thái đi vào thành cũng sẽ thay ta hỏi thăm chút chuyện xảy ra ở triều đình, bà ấy nói những chuyện này đều là đề tài lúc mọi người tán gẫu, khó mà nói được đó là thật hay giả, nhưng đối với ta bây giờ mà nói, đây là chuyện có ích chứ không hại.
Trong những đề tài này, chuyện chấn kinh nhất nhưng lại nằm trong dự liệu chính là Tam hoàng tử đăng cơ. Đây là chuyện sớm hay muộn, nhưng ta vạn vạn không ngờ đến hắn sẽ thuận lợi đăng cơ như vậy. Nghe lão thái nói, hôm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-cung-la-hoa-nhi/1402891/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.