Khóe miệng ta hơi khẽ động, muốn nói lại không nói được.
Không khí lúc này quả thật có chút vi diệu, ta không biết trong lòng Lão Cửu có cảm giác gì, nhưng ta lại nổi lên biến hóa nghiêng trời lệch đất. Ta không biết sự biến hóa này có ý nghĩa gì, cũng không biết vì sao ta lại có loại cảm giác vi diệu này, ta cái gì cũng không biết, ta chỉ biết là nếu về sau Lão Cửu đều có thể đối đãi ta giống như thế, như vậy ta vì nàng, dù có thụ thương chịu khổ thì có làm sao?
Một khi đã như vậy, ta còn quản cái gì Hoàng đế lão tử chứ? Hắn muốn chém muốn giết thì đó cũng là chuyện sau này, chuyện ngày mai chúng ta đều không thể biết được, chuyện sau này thì cứ để sau này tính.
Đến đây, ta xem như là ngầm đồng ý với hành vi của Lão Cửu.
“Nếu phải đi, ngươi có kế hoạch gì không? Chúng ta tổng không thể cứ như vậy mà đi.” Nói xong, ta cũng buông lỏng tay Lão Cửu, bằng tốc độ nhanh nhất mặc y phục vào.
Lão Cửu thấy ta hành động lưu loát, cũng bắt đầu chạy tới thu thập mọi thứ, nói: “Hôm nay muộn rồi, chúng ta cứ đi trước, đến một khách điếm khác trọ hai ngày, chờ phụ hoàng đi rồi chúng ta lại đi con đường khác đến phía Nam.”
“Hoàng Thượng sẽ không dừng ở nơi này tìm chúng ta chứ?” Ta nói: “Chuyện ngươi nghĩ đến thì phụ hoàng ngươi nhất định cũng có thể nghĩ đến, ngươi cũng đừng quá tự mãn.”
Lão Cửu thu thập xong liền đi đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-cung-la-hoa-nhi/1402853/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.