Không biết là do chung trà giải nóng kia quả thật có tác dụng hay do tâm lý, tóm lại từ sau khi ta uống chung trà kia, mặc dù mặt trời đã ngay đỉnh đầu nhưng ta cũng không còn cảm thấy nóng nữa, vài canh giờ trôi qua cũng cảm thấy nhanh như mới một khắc đồng hồ.
Đảo mắt, Lão Cửu đã trở lại.
Nàng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ta, quả thực làm ta cả kinh, hai cánh tay không khỏi run lên làm nước trong thùng rơi ra một bãi. Ta hận a, trong lòng nghĩ thầm kiên trì đến cả ngày cũng không đổ một giọt nước, giờ thì xong rồi, phần thưởng ta tâm tâm niệm niệm phỏng chừng cũng đi theo đám nước này rồi. Vì thế lửa giận lập tức bùng lên, quay đầu đối với hạ nhân đứng một bên kia bắt đầu quát lớn: “Công chúa đến tại sao ngươi lại không thông báo!”
Hạ nhân kia nghe thấy ta rống giận như vậy liền run rẩy, cạnh một tiếng quỳ xuống, ta đang muốn tiếp tục mắng hắn, lại nghe Lão Cửu chậm rì rì mở miệng nói: “Đổ chính là đổ, còn trách người khác làm chi, là bản cung bảo hắn không cần thông báo, như thế nào, ngươi cũng muốn mắng bản cung sao?”
Ta lén lút phiên một cái bạch nhãn, căm phẫn bất bình.
Liên hợp cùng hạ nhân khi dễ ta, nàng biết rõ là ta không dám mắng nàng mà.
Lão Cửu lại nói: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi.”
Ta nghe vậy, lúc này mới buông hai thùng nước xuống, sau đó bắt đầu lắc lắc thân mình vận động để lưu thông máu. Đến khi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-cung-la-hoa-nhi/1402844/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.