Đoàn Hủ Nghiên muốn hỏi thêm một chút, nhưng hắn đối với ông Bạch mà nói chỉ là người xa lạ lần đầu gặp mặt, những chuyện này lại là chuyện trong nhà của Mạc Tiểu Vũ, có thể nói là sự riêng tư của cậu, Đoàn Hủ Nghiên không tiện hỏi nhiều.
Ông Bạch nhìn Đoàn Hủ Nghiên một cái, bỗng nhiên nói với Mạc Tiểu Vũ: "Tiểu Vũ a, ông hơi khát, cháu có thể rót cho ông một ly nước không? "
Mạc Tiểu Vũ dừng một chút, gật gật đầu, xoay người đi vào trong.
Đoàn Hủ Nghiên nhìn ra ông đây là đang muốn cậu ra chỗ khác, vì thế vẻ mặt hắn khó hiểu nhìn về phía ông.
Ông Bạch nhìn về phía cửa, xác nhận Mạc Tiểu Vũ ở bên trong không nghe thấy, mới nói với Đoàn Hủ Nghiên: "Tôi thấy cậu là một người tốt nên mới nói cho cậu biết. "
Đoàn Hủ Nghiên gật gật đầu, "Có liên quan gì đến Tiểu Vũ không? "
"Tiểu Vũ là do bà nội của nó nhặt về."
Đoàn Hủ Nghiên nghe được sửng sốt, "Bọn họ không có quan hệ huyết thống?! "
"Không có." Ông Bạch lắc đầu, "Đứa nhỏ Mạc Tiểu Vũ này, từ khi sinh ra đã có vấn đề về đầu óc rồi, nó sinh ra đã như vậy, chắc là khi nó mới hai tuổi, cha mẹ ruột của nó hẳn là đã phát hiện ra, có thể là xấu hổ khi sinh ra một kẻ ngốc, rất mất mặt. Nên tìm một chỗ để ném đứa nhỏ này đi. "
Đoàn Hủ Nghiên nghe được lông mày càng nhíu càng chặt, ngực đau đớn, suy sụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-hanh-vu/2013623/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.