Đoàn Hủ Nghiên sau khi tỉnh táo lại cũng không để ý đến ánh mắt Kiều Hành Tín đang nhìn chằm chằm mình, giơ tay nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang vuốt ve môi mình, ôn nhu cùng bất đắc dĩ nói, "Tiểu Vũ, hiện tại không được. "
Mạc Tiểu Vũ rất ít khi bị Đoàn Hủ Nghiên từ chối chuyện gì, nghiêm túc mà nói là không bị Đoàn Hủ Nghiên từ chối chuyện gì, bởi vậy sau khi nghe Được Đoàn Hủ Nghiên nói không được, Mạc Tiểu Vũ trong lòng ủy khuất, "Vì sao Tiểu Vũ không thể hôn, không thể hôn Hủ Nghiên? "
"Không phải là không thể mà là hiện tại không được."
Đoàn Hủ Nghiên nói xong, cửa thang máy bãi đỗ xe mở ra, hắn dắt Mạc Tiểu Vũ đi vào thang máy, lần lượt ấn tầng hai mươi ba và hai mươi lăm.
Mạc Tiểu Vũ ôm bó hoa cúi đầu, cả người từ đầu đến chân đều lộ ra hai chữ ủy khuất.
Kiều Hành Tín tiến lại gần chọc cậu, "Hủ Nghiên không hôn cậu, vậy để Anh Hành Tín hôn cậu nhé? "
Mạc Tiểu Vũ trực tiếp quay đầu vùi mặt vào trong ngực Đoàn Hủ Nghiên, để lại một cái gáy cho anh.
Đoàn Hủ Nghiên trấn an nhéo nhéo lỗ tai trắng nõn mềm mại của cậu, "Cậu lại trêu em ấy, em ấy chắc chắn sẽ ghét cậu. "
Kiều Hành Tín hừ nhẹ một tiếng nhưng chơi đùa, đứng thẳng lên, "Cậu ấy muốn cậu hôn cậu ấy, sao cậu lại từ chối? Cậu không muốn hôn cậu ấy sao? "
"Không phải tôi không muốn, mà là bây giờ không được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-hanh-vu/2013524/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.