Huân Khê đưa Tống Bách Niên về dinh thự rồi cô cẩn thận đặt Tống Bách Niên xuống giường Huân Khê bối rối vài phần cô cũng sợ hắn đau nên không biết phải làm như thế nào.
Tống Bách Niên đau đớn đến nhăn mặt Huân Khê nhỏ giọng nói.
“ Anh cởi áo ra để em xử lý vết thương có được không.”
Vì vết thương nằm ở lưng Tống Bách Niên phải nằm sấp hắn nghiêng người qua đưa tay khó khăn cởi cúc áo Huân khê cũng vội vàng giúp hắn chiếc áo được cởi ra Huân Khê nhìn vào lưng của Tống Bách Niên thoát chốc chịu không nổi cô đã rơi nước mắt vì những đòn roi của cô cũng chẳng hề thua kém gì hắn Huân khê thoáng chốc đồng cảm vì trên lưng của hắn chỉ toàn là sẹo những đòn roi lớn nhỏ khác nhau hòa cùng những vết thương vừa mới bị ông Tống đánh lúc nảy chắng có lẽ Tống Bách Niên luôn phải chịu đựng sự nghiêm khắc của ông Tống suốt cả tuổi thơ, Tống Bách Niên đưa mắt nhìn Huân khê cô vội vàng lau đi nước mắt rồi đi lấy thuốc khử trùng đến từ từ chậm vào vết thương, Tống Bách Niên khẽ động đậy Huân Khê liền dừng lại động tác của mình cô nhìn thấy sắc mặt của hắn nên mở lời thăm dò ý kiến.
“ Anh đau lắm không ?”
Tống Bách Niên trầm giọng nói.
“ Không sao em cứ tiếp tục đi.”
Huân Khê tiếp tục vệ sinh vết thương rồi thoa thuốc lên suốt cả quá trình Huân Khê điều rất cẩn trọng cô sợ Tống Bách Niên sẽ đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-do-doc-anh-la-nguoi-chong-te-bac/2479564/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.