Sau một lúc Dương Thanh rời đi, Huân Khê ngước mắt nhìn về phía cửa sổ ánh mặt trời chiếu sọi đầy ấm áp, trong phúc chốc Huân Khê lại muốn rời khỏi thế giới đầy đau thương này bước về phía ánh sáng kia cô bước xuống giường rồi lê những bước chân nặng nề đi ra bên ngoài Huân khê đi lên sân thượng của bệnh viện cô muốn giải thoát bản thân khỏi cuộc đời đầy bất hạnh và đau thương này, nơi đây lòng người còn lạnh hơn đáy biển sâu thẳm.
Huân khê đứng từ trên cao nhìn xuống phía dưới mặt đất làn xe đang chạy tấp nập đoàn người đang vội vã với những mưu cầu của xã hội bọn họ sẽ không hề để tâm đến một con người nhỏ bé như cô đâu, Huân Khê nhìn đến hoa cả mắt cô nhắm mắt lại bước một chân lên bận thềm.
Bỗng nhiên có tiếng mở cửa Tống Bách Niên bước đến chỗ của Huân Khê kéo mạnh cô ngã xuống, vừa nảy sau khi nghe cuộc gọi của Dương Thanh Tống Bách Niên đã lái xe đến bệnh viện hắn muốn đưa Huân Khê quay về nhà để tiếp tục hành hạ cô, nhưng trong phòng bệnh không có cô, hắn bảo nhân viên bệnh việc kiểm tra camera lại thì nhìn thấy Huân Khê đang đi về phía sân thượng, Tống Bách Niên liền quay người đi về phía sân thượng của bệnh viện để tìm Huân Khê, cô nhìn thấy Tống Bách Niên đang ngăn cản mình liền kích động vùng vẫy nhưng gương mặt của hắn không có chút gì gọi là ăn năng Huân Khê vô cùng đau lòng cô cay đắng nói.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-do-doc-anh-la-nguoi-chong-te-bac/2479499/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.