Tống Bách Niên đi đến nói với Huân Khê.
" Đủ rồi."
Huân Khê nhếch mép cười cô căm phẫn nhìn hắn nói.
" Đủ sao chưa bao giờ là đủ so với những gì anh và gia đình anh đã gây ra cho tôi, đứa con của anh cũng bị chính anh giết chết, thật tội nghiệp cho anh khi chính bản thân của mình cũng chỉ là một tên hề."
Huân Khê cười lớn cuối cùng cô cũng đã trả thù được cho ba của mình, bọn họ nghĩ cô không bao giờ cam chịu chỉ biết an phận cam chịu sự điều khiển của bọn họ.
Ông Tống tức giận đến đỉnh điểm nên đã lấy súng ra nhắm vào Huân Khê, ông ta đã bị cơn giận dữ lấn át, Tống Bách Hàn vội vàng đi đến ngăn cản ba của mình lại nhưng ông Tống vẫn cố chấp bóp còi khiến cho Huân Khê bị thương ở vai, ở đó có biết bao nhiêu quan chức cao ông Tống lại hành động một cách điên rồ như thế cũng sẽ là bằng chứng khiến cho ông ta ở tù.
Huân Khê không hề sợ hãi dù cô có chết cũng phải lật đổ Tống gia. Tống Bách Niên đi đến đỡ lấy Huân Khê cô dần chìm vào cơn hôn mê, đến lúc tỉnh giấc cô đã thấy mình nằm trong bệnh viện vết thương khiến cho Huân Khê đau nhói nhưng cuối cùng cô cũng đã đạt được mục đích của mình nhưng trong lòng lại chẳng cảm thấy vui vẻ gì cả, Dương từ bên ngoài đi vào nói.
“ Cô tỉnh rồi sao, tôi không ngờ cô lại có thể làm những chuyện như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-do-doc-anh-la-nguoi-chong-te-bac/2479454/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.