Sáng sớm hôm sau.
“Chủ nhân Vô Gian Địa Ngục, Lạc Thiếu Tân phái Điểm Thương bái phỏng.
Liễu Thiên đang chuẩn bị ăn điểm tâm, hoan hỉ nói, “Sư huynh ta đến đó.”
Diệp Khai bị ra lệnh chờ trong phòng ăn, Phó Hồng Tuyết cùng Liễu Thiên ra ngoài nghênh đón.
Khi ba người trở về mang theo một vò rượu.
Lạc Thiếu Tân nói, “Diệp Khai, thương thế trên người ngươi rốt cuộc đã khỏi. Đây là một vò Trúc diệp thanh ba mươi năm tuổi, rất tốt cho gan thận, giúp bổ huyết lưu thông máu. Chúng ta vừa lúc uống đến thống khoái.”
Hắn mở vò rượu, nâng cốc đặt lên bàn, hương rượu tràn ra, hương thơm thuần hậu.
Hai mắt Diệp Khai lập tức sáng rỡ.
Phó Hồng Tuyết ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Diệp Khai, nói với Lạc Thiếu Tân, “Ngực Diệp Khai còn đau, không thể uống rượu.”
Lạc Thiếu Tân tiếc nuối nói, “Kia chúng ta chỉ đành uống trước vậy.”
Rượu rót vào chén, hương khí càng tăng thêm.
Phó Hồng Tuyết uống rất nhiều, y rất ít khi uống rượu, lại cùng Lạc Thiếu Tân uống hết phân nửa vò.
Diệp Khai nhìn Phó Hồng Tuyết, theo bản năng quyệt miệng, thấy Phó Hồng Tuyết thật sự không tính cho mình uống rượu, nhàm chán lấy ngón tay nghịch nghịch tóc.
Diệp Khai thích uống rượu, ngửi được mùi rượu, con sâu rượu trong bụng cũng nhảy loạn.
Liễu Thiên đồng tình nhìn Diệp Khai, dùng ánh mắt biểu đạt, ‘Diệp đại ca ngươi lại phạm phải tội gì rồi?’
Diệp Khai xem đã hiểu, sắc mặt ửng đỏ.
Liễu Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-diep-kim-tich-ha-tich/3253985/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.