Diệp Khai bị Phó Hồng Tuyết giễu cợt chuyện mặc nữ trang, xấu hổ cùng cực nhào vào lòng Phó Hồng Tuyết tránh ánh mắt y, đem mặt chôn trên vai Phó Hồng Tuyết.
Phó Hồng Tuyết thử đẩy nhẹ một cái, Diệp Khai ôm càng chặt. Phó Hồng Tuyết không đẩy hắn ra nữa, vòng tay ôm lại Diệp Khai, nghĩ tới điều Diệp Khai vừa nói. Y cùng Diệp Khai là huynh đệ đồng tâm, vấn đề Diệp Khai lo lắng y tuyệt không bỏ qua.
Diệp Khai gác đầu trên vai y ngáp một cái. Phó Hồng Tuyết vỗ vỗ lưng hắn, ôm hắn lên giường. Diệp Khai cởi áo khoác xong, được Phó Hồng Tuyết đỡ nằm xuống. Phó Hồng Tuyết ngồi bên giường, ôn nhu vỗ Diệp Khai.
Diệp Khai vẫn không nhúc nhích, dùng một loại ánh mắt khó có thể diễn tả bằng lời nhìn y.
Phó Hồng Tuyết không biết đang nghĩ gì mà lại đem Diệp Khai ban ngày trở thành Diệp Khai buổi tối, thấy ánh mắt Diệp Khai mới phát giác không đúng, đứng dậy rời khỏi giường.
Trải qua một thời gian dài, Diệp Khai ban ngày vì quan hệ với y càng ngày càng thân mật mà dần thay đổi, bắt đầu biết nói ra yêu cầu của mình, thời điểm thẹn thùng cũng sẽ nhào vào lòng y. Mà Diệp Khai buổi tối tâm trí dần trưởng thành, tuy vẫn còn những hành động ngây thơ, nhưng đã dần biết cách cùng y nói chuyện phiếm, ngẫu nhiên cũng sẽ nói được vài câu rất có đạo lý. Khác biệt giữa Diệp Khai ban ngày và ban đêm dần thu hẹp lại, khiến Phó Hồng Tuyết đôi khi phải hoảng hốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-diep-kim-tich-ha-tich/3253967/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.