Diệp Khai nhịn đau khổ luyện từng chút một, một tháng sau rốt cuộc có thể đứng lên được.
Liễu Thiên thở dài nói, “Diệp đại ca, ta thật bội phục ngươi. Ta hiện tại cũng hiểu được đôi chút, vì sao mấy người trên giang hồ ngày ngày đâm đầu luyện võ rồi. Dù có đem bí tịch tốt nhất thiên hạ cho ta, ta cũng luyện không ra công phu như ngươi vậy. Nếu muốn ta chịu khổ như vậy, ta chẳng thà chết luôn cho rồi.”
Hắn rút kim châm trên người Diệp Khai ra, lại thở dài nói, “Diệp đại ca, ta học nghệ không tinh, thực xin lỗi ngươi. Dược hiệu của Thiên huyễn tán trên người ngươi, ta đã không chế chỉ phát tác vào ban đêm, nguyên bản một năm sau liền dần tan đi. Nhưng giờ ngươi lại trúng Vô Gian Địa Ngục Ma giáo kịch độc, lại vô tình đẩy mạnh tác dụng của Thiên huyễn tán, muốn khỏi hẳn chỉ sợ phải cần thời gian rất dài.”
Diệp Khai sống sót sau đại nạn, lại thêm tính tình vốn tiêu sái bất kham, tuy cũng khổ sở chút, nhưng mấy ngày nay đã sớm tiêu tan, nghe lời xin lỗi của Liễu Thiên, hơi hơi lắc đầu, lại nhìn về phía Phó Hồng Tuyết.
Phó Hồng Tuyết hiểu ý, đối Liễu Thiên nói, “Liễu huynh đệ, ngươi đã cứu Diệp Khai hai lần, ta cùng Diệp Khai đã cảm kích vô cùng, ngươi không cần tự trách như vậy.”
Liễu Thiên nói, “Phó đại ca, ta hôm nay đổi dược, giảm phần thuốc ngủ buổi tối. Diệp đại ca muốn mau chóng khôi phục, thay đổi như vậy có thể làm tăng tác dụng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-diep-kim-tich-ha-tich/3253937/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.