Băng Di vốn tính tình nhu hòa, thấy Liễu Thiên bị Lạc Thiếu Tân răn dạy xong lộ ra bộ dạng đáng thương nột nột không dám nói gì, liền lên tiếng an ủi, “Tiểu hài tử nói chuyện thường không suy nghĩ cẩn thận. Thế đầu heo kia sau này thế nào?”
Liễu Thiên đáp, “Sau đó? Sau đó liền giết để chữa bệnh.”
Kết quả này hiển nhiên ngoài dự đoán của Băng Di, “Ngươi từ bỏ được sao?” Nàng nghe Liễu Thiên kể lể, tiểu trư kia cùng hắn ăn cùng hắn uống, lại được hắn nuôi trong nhà, quả thực giống như đồng bạn mà.
Liễu Thiên lập tức trả lời, “Dĩ nhiên bỏ được. Tiểu trư kia vốn nuôi để chữa bệnh cho sư huynh. Heo dù thông minh tới đâu, cũng làm sao có thể so với người được, lại càng đừng nói tới chúng ta sư huynh đệ cảm tình sâu sắc. Chúng ta học y là để cứu người, chữa bệnh cứu người vĩnh viễn là quan trọng nhất. Cứu sống một bệnh nhân, cũng chính là cứu thoát cả nhà hắn khỏi cảnh thương tâm. Đừng nói là heo, ngay cả chính bản thân ta, nếu thực sự cần hi sinh…..”
Lạc Thiếu Tân đánh gãy lời hắn nói, “Sư đệ, đừng nói nữa.” Hắn dừng một chút, “Cần ngươi liều mình cứu người, ngươi liền chấp nhận. Người kia nếu được cứu thì thật tuyệt vời, người nhà hắn cũng đều an ổn vui vẻ, như vậy còn những sư huynh đệ chúng ta phải vì ngươi thương tâm thì sao? Lại nói, ngươi nếu không liều mạng, sống thêm được vài thập niên, không phải càng có nhiều người được ngươi cứu trị thoát chết sao. Ta thấy ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-diep-kim-tich-ha-tich/109044/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.