[Anh cảm thấy dạo gần đây em ngủ không được yên giấc]
***
Mấy hôm đó, mắt cá chân của Hướng Dụ liên tục sưng to không giảm, vậy là cả một kỳ nghỉ dài coi như đi tong, chỉ có thể ở yên trong nhà của Cận Phù Bạch, phụ lòng cảnh sắc mùa thu.
Đường Dư Trì và bố mẹ nuôi hẹn cô lên núi bái phật cô cũng không đi được, nhóm người Lý Xỉ khó khăn lắm mới tổ chức hoạt động lành mạnh nói muốn đi thảo nguyên cưỡi ngựa bắn cung, cô cũng chẳng đi được.
Cận Phù Bạch cũng không đi đâu cả, ở nhà bầu bạn với cô.
Anh gọi điện thoại cho một vị bác sĩ Khoa chấn thương chỉnh hình để trưng cầu ý kiến, hỏi rằng với tình hình hiện tại của cô thì có cần phải bó bột thạch cao không?
Người đàn ông này thực sự rất khoa trương, chuyện bản thân suốt ngày hút thuốc thì chẳng thấy nhắc đến liệu có tốt cho sức khỏe hay không, vậy mà lại cực kỳ nghiêm khắc với cô.
Bởi vì lọ thuốc giảm đau chống tiêu sưng mà Hướng Dụ dùng để xịt lên vết thương có ghi là phải tránh những đồ ăn sống, nguội lạnh, dầu mỡ. Vậy nên những đồ ăn mà Cận Phù Bạch đặt mấy hôm nay đều rất thanh đạm, còn những đồ như Oden ở cửa hàng tiện lợi gì đó, nghĩ cũng đừng mong nghĩ đến.
Có lẽ bác sĩ cũng cảm thấy anh có tật làm quá, bực bội mà không dám nói gì, chỉ có thể dùng lời nói uyển chuyển để khuyên, bác sĩ nói không cần phải bó bột thạch cao, cố gắng không đứng lâu quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-dai/786922/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.