*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 16: "Tiểu Lục này."
Nếu không có người ngoài, Trác Hữu Quốc còn có thể mặt dày cười xòa che đi lúng túng. Nhưng Lục Vũ Thanh đứng sờ sờ trước mắt, bậc cha chú như ông ta lại bị Trác Hạo làm ra như thế, lập tức không nén được giận.
"Trác Hạo, mày nói chuyện kiểu gì đấy!" Trác Hữu Quốc chỉ vào mặt anh, nhao nhao lên: "Thằng cha mày ăn nhờ ở đậu trong nhà tao bao nhiêu năm, giờ tao lấy của mày ít tiền mà thái độ của mày thế này? 20 tệ? Mày phát cho ăn xin đấy à."
Trác Hữu Quốc cứ đinh ninh Trác Hạo đang truyền nước biển nên mới dám gom can đảm lộng hành. Không ngờ Trác Hạo đứng phắt khỏi giường bệnh, bịch nước biển bị kéo ra, kim truyền xiên xẹo đâm tứa máu làm người ta sợi hãi, đến độ sắp bung ra ngoài: "Ông có gan lặp lại lần nữa xem!"
Trác Hạo đứng dậy đột ngột, đầu óc anh quay cuồng, hình ảnh trong mắt nhập nhèm chồng chéo lên nhau. Anh lảo đảo mất thăng bằng, đầu gối nhũn ra không khuỵu thẳng về phía trước.
Tay chân Lục Vũ Thanh hoạt động nhanh nhạy hơn, lao tới đỡ lấy anh: "Anh Hạo!"
Máu chảy ngược lên ống truyền, y vội vã gọi bác sĩ đến. Trác Hữu Quốc đứng bên trợn mắt ngoác mồm ra, ánh nhìn của y như đang nói cho ông ta biết; một là cút nhanh, hai là chờ đó gánh hậu quả.
Ông ta chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-cu/220943/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.