*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 20: "Em ấy ở đây là vì tôi."
Tiếng nấu nướng nghe ồn ào, nhưng nó cũng mang trong mình sức hút rất đặc biệt. Thứ âm thanh mang theo mùi hương này rất dễ khiến người ta nảy sinh xúc cảm luyến lưu hoài niệm.
Lục Vũ Thanh đặt sự tập trung vào căn bếp, không nghe Trác Hạo trả lời. Y cũng không quá để ý, tiếp tục bận việc của mình.
Trác Hạo gãy tay, khí thế thua thiệt hơn bình thường một khoảng to đùng nhưng vẫn hơn Lương Ngân nhiều. Anh hất cằm, hỏi câu đầy thừa thãi: "Tìm ai?"
Coi như đây là lần thứ ba anh và Lương Ngân gặp mặt nhau. Dù chưa nói nửa lời, nhưng Trác Hạo có thể đoán được phần nào ý đồ của người này.
Lương Ngân là người có học thanh cao bảo thủ, xem thường giao tiếp với dân huyện thị, đặc biệt là cái dạng xăm trổ đầy vai như Trác Hạo, nhìn là đủ biết không giống dân đứng đắn gì. Lúc nói chuyện Lương Ngân không muốn tiếp xúc ánh mắt với anh nhiều, bỏ qua cả phép lịch sự tối thiểu: "Tôi tìm Lục Vũ Thanh."
Anh ta không hỏi quan hệ giữa hai người, cũng không quan tâm vì sao Trác Hạo bó bột tay. Mục đích Lương Ngân tới đây chỉ vì chính anh ta.
Trác Hạo nghe Lương Ngân nói, tay còn hoạt động được nhét vào túi quần lục lọi, thấy trống rỗng mới phát hiện ra không có thuốc lá. Thằng nhóc Lục Vũ Thanh không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-cu/1114849/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.