*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit:Ninh Hinh
Phó Âm Sanh lảo đảo hai bước cuối cùng cũng đứng vững, vô thức ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt kia của Mục Hoài.
Giống như những con sóng cuồn cuộn đêm sâu và hun hút.
Nhìn nhau mấy giây, Phó Âm Sanh bắt đầu hoảng sợ suy đoán:
Mẹ nó, cái ánh mắt này của Mục Hoài không phải là muốn làm tiểu tiên nữ chứ?
Mặc dù nhiệt độ trong ngôi biệt thự của họ luôn luôn ổn định nhưng Phó Âm Sanh vẫn là không nhịn được mà co người lại.
Sau khi định thần, Phó Âm Sanh cố tránh ánh mắt bức bách kia,sau lại dừng ở đường cong của chiếc cằm duyên dáng, dừng một chút mới hơi mất tự nhiên mà đẩy anh ra.
Nhanh chóng thay đổi dép lê rồi chạy thẳng vào phòng khách: "Em đi rót nước!"
Nhìn bóng dáng mảnh mai khuất dần trong phòng bếp, đáy mắt Mục Hoài xẹt qua một tia kinh ngạc. Vợ anh chưa bao giờ nhiệt tình chủ động hầu hạ anh như vậy.
Đột nhiên chân chó như vậy khẳng định là đang rất chột dạ.
Vẻ mặt của Mục Hoài đột nhiên trở nên lãnh đạm, ánh mắt thản nhiên rơi vào xấp tạp chí anh vừa đặt trên tủ.
Phó Âm Sanh rõ ràng không nhớ rõ nơi này, đun nước sôi, có thể tìm chính xác cốc uống nước của Mục Hoài nhưng là thật sự rất thân thuộc.
Cô ấy thậm chí còn không nhận ra tại sao mình lại quen thuộc như vậy.
"Nước tới." Phó Âm Sanh cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-am-sanh-cua-muc-hoai/1068682/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.