Dịch: Thương Khung Chi Chủ
***
Tất nhiên, hiện tại vẫn chưa thể xác định dân làng Vũ Khê đã mất tích hoàn toàn. Nhưng mà, Tiền Thương Nhất có linh cảm như vậy, lại còn cực kỳ mãnh liệt!
80 - 90%, dân làng Vũ Khê đều mất tích.
“Hú! Có ai ở đây không?” Tiền Thương Nhất bắt đầu đọc lời thoại của Biên Triết.
“Phỏng chừng không có ai. Chúng ta cứ đi thẳng vào trong xem sao? Dù gì thì nhà này cũng không đóng cửa.” Giọng điệu Mắt Ưng vẫn khá bình tĩnh.
“Ừ! Bất quá, nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.” Tiền Thương Nhất tỏ vẻ trầm trọng hẳn. Hắn nhớ rõ Mắt Ưng từng nói rằng, diễn xuất dựa theo kịch bản sẽ giúp nâng điểm nhân vật lên, thế nên nỗ lực biểu đạt ra cảm xúc của Biên Triết trong kịch bản.
Đối thoại xong, hai người đi vào trong nhà.
Cảnh phòng khách đập vào mắt hai người, giống hệt với mô tả trong kịch bản.
Tiến tới cạnh chiếc ghế bành, Tiền Thương Nhất nhặt lấy tách trà lên, nhìn thoáng qua; lá trà vẫn còn trong tách. Tiếp theo, hắn đặt tách trà xuống cạnh chân ghế:
“Có ai ở nhà không? Chủ nhà lên tiếng đi chứ.”
Giọng nói của hắn văng vẳng giữa phòng khách.
“Đừng kêu nữa! Anh xem xét bên trái, tôi tìm tòi khu bên phải. Có gì thì hô to lên nhé!” Nói xong, Mắt Ưng bước một mình về phía phòng ngủ bên tay phải.
“Chúng ta có nên tách nhau ra như vậy không? Trong rất nhiều bộ phim kinh dị,...” Tiền Thương Nhất hơi do dự, nhưng chưa kịp nói hết câu thì Mắt Ưng đã cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phim-truong-thoat-hiem/982722/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.