*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba ngày sau, Diệp Phù đến đoàn phim.
Tối hôm đó mọi người dùng bữa đơn giản, làm quen với nhau một chút.
Tầm muộn muộn ảnh đế mới đến, anh mặc một chiếc sơ mi trắng và quần tây giản dị, trông vô cùng sáng sủa, gọn gàng.
Dường như tóc anh lại cắt ngắn hơn, dáng vẻ trông sắc nét hơn lần trước, sau khi uống vài ly với đạo diễn và mọi người, anh tìm một chỗ ngồi xuống.
Diệp Phù thấy anh cuối cùng cũng rảnh rỗi, cô nhanh chóng đi đến kính anh một ly rượu, nói lời cảm ơn.
Dáng vẻ của Sầm Loan với mọi người luôn nhàn nhạt như vậy, anh nâng ly với cô, "Là đạo diễn coi trọng em, không phải tôi."
Diệp Phì cảm thấy những lời này khiến cô tràn đầy nhiệt tình.
"Cảm ơn." Cô rất cảm ơn ảnh đế, kính rượu xong, lại muốn xin chữ ký của anh.
"Để tặng người khác?" Sầm Loan ký xong, ngước mắt hỏi.
Diệp Phù lắc đầu, cắn môi, hơi thẹn thùng, "À, không phải, em... Em giữ lại."
Sầm Loan không nói gì nữa, ý cười trên khoé môi anh càng thêm sâu.
Vì ngày mai khai máy nên mọi người ăn xong rồi tan cuộc, Diệp Phù không có xe bảo mẫu, cô đang định gọi một chiếc xe để trở về thì đạo diễn nhìn thấy, kêu cô lên xe.
Vào xe rồi cô mới phát hiện, ảnh đế cũng ngồi ở ghế sau.
Gương mặt anh hơi say, có lẽ uống không ít rượu, trông có vẻ không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phim-gia-tinh-that/211057/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.