Chương trước
Chương sau
Hiên Long cầm Đại La Thượng Tiên Lệnh trong tay, lâm vào trầm tư. Tất cả mọi người nhìn hắn, cố gắng từ sắc mặt của hắn tìm kiếm chút gì đó.
Trong lòng Lý Cường nói thầm: " Chẳng lẽ Thanh Đế biết ta tu luyện Thiên Tiến Chương? Hiên Long từng nói qua, người tu chân tu luyện Thiên Tiến Chương hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nếu hẳn phải chết, Thanh Đế tại sao còn muốn tìm ta...sẽ không là..." Hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nhất thời tâm động không thôi, lúc này quyết định vô luận thế nào cũng phải gặp tiên nhân từ tiên giới đến.
Mạc Hoài Viễn từ khi Lý Cường mất tích từng hạ quyết tâm, chỉ cần còn một hơi thở, vô luận thế nào cũng phải bảo vệ cho Lý Cường được an toàn. Hắn cũng không vội vàng, chỉ là tĩnh lặng xem sự việc phát triển. Kỳ Quân Sát thì không hề để ý, hắn nổi danh là lão quái đạo, mặc dù kiêng kỵ thực lực của tiên nhân, nhưng cũng không phải thập phần để ý, có Mạc Hoài Viễn và Lý Cường ở đây, hắn nghĩ hợp lực ba người đủ để kháng cự một tiên nhân.
Hiên Long đột nhiên thở dài, nói với Lý Cường: " Có lẽ ngươi nói đúng..." Ngoại trừ Lý Cường, không ai rõ ý của hắn. Lý Cường biết hắn định nói đến chuyện đánh cuộc, hắn ước chừng từ Đại La Thượng Tiên Lệnh tìm được gì đó, dù sao hắn cũng là La Thiên Thượng Tiên, đối với tín vật tiên giới dù sao cũng hiểu rõ hơn Phong Khiên Bảo bọn họ rất nhiều.
Lý Cường nói: " Lão ca có thể liên lạc được với hắn không?"
Hiên Long có chút ngẩn ngơ, hắn không nghĩ tới phải chủ động liên lạc, hắn gật đầu nói: " Có thể, La Thiên Thượng Tiên chúng ta có biện pháp liên lạc lẫn nhau, ân, chuẩn bị cho ta một gian phòng yên tĩnh." Hắn đứng dậy.
La Độ Khế vội vàng nói: " Tiền bối mời theo ta." Hắn tự mình đi an bài gian phòng.
Hiên Long vừa đi ra, hào khí trong đại sảnh nhất thời dễ chịu hơn. Uy thế trên người Hiên Long toát ra, làm cho mọi người cảm thấy vô cùng câu thúc, mặc dù Hiên Long đã áp chế, nhưng vẫn làm cho người ta chịu không được.
Lão Nhàn đầu tiên nhảy dựng lên, hừ hừ nói: " Mạc lão đệ! Ngươi..ngươi dĩ nhiên cũng đem một Nghịch Thiên Bảo Kính vô dụng hù dọa ta, ngươi...ngươi..ngươi nói nên làm gì bây giờ? Hừ..hừ.." Hắn thật sự là có chút không cam lòng. Phải biết rằng cấp cho một người niềm hy vọng thì rất dễ dàng, nhưng khi hy vọng tan biến, cho dù là Tán tiên cũng chịu không được.
Kỳ Quân Sát a a cười to: " Lão Nhàn a, không lừa ngươi thì chúng ta lừa ai nữa chứ? Đừng có tức giận, ngươi tin hay không, ta và Mạc lão ca còn có hắn, đại đệ tử nhập thất khai sơn của ta, có thể đánh cho ngươi tè ra quần đó, hắc hắc." Bộ dáng hắn không chút nào cố kỵ, lão Nhàn nhất thời choáng váng.
Lý Cường bị Kỳ Quân Sát làm nở nụ cười: " Sư tôn, lão nhân gia thật sự là lợi hại, ngay cả tiền bối cũng dám khi dễ, đồ nhi nhất định phải học tập cho tốt, ha ha.."
Mạc Hoài Viễn cười mắng: " Ngươi đó, cái tốt không học, còn muốn theo hắn học cái trò vô lại này."
Lão Nhàn tức giận đến hừ hừ: " Ai! Bị tiểu bối khi dễ, cẩn thận ra ngoài, ta không để yên cho ngươi!"
Lý Cường liếc mắt nhìn hắn một cái, nói: " Lão Nhàn tiền bối, ngươi ngốc muốn chết, dù sao ngươi vẫn là cao nhân tiền bối, nghĩ không ra sao, đại ca ta tuy không tu luyện được Nghịch Thiên Bảo Kính, không có nghĩa là không ai có thể tu luyện, ngươi chọc giận sư tôn và đại ca của ta, cẩn thận ta không giúp ngươi..." Hắn ra một bộ dáng hung hăng.
Kỳ Quân Sát vui vẻ ha ha cười to, luôn miệng nói: " Nghe chưa, ngươi nghe chưa, nếu ngươi đắc tội đồ nhi ngoan của lão nhân gia ta, ha ha, cho ngươi nếm mùi đau khổ đó."
Vẻ mặt lão Nhàn đau khổ ngồi vào bên cạnh Lý Cường, nói: " Lão đệ, không phải ta tức giận, ai! Ngươi biết không? Ta đã vượt qua bảy lần thiên kiếp rồi, thêm một lần nữa ta thật sự không kham nổi, thiên kiếp của Tán tiên một lần càng lợi hại hơn so với một lần, thật vất vả mới có một cơ hội, ngươi nói, ta không nóng nảy hay sao?" Thương cảm cho hắn dù sao cũng là một Tán tiên tiền bối, vì tránh cho việc độ kiếp mà phải thấp giọng giải thích với một vãn bối.
Lý Cường là người thích mềm chứ không thích cứng, vừa nghe thấy thì nhất thời mềm lòng, hắn an ủi: " Tiền bối, ta không dám cam đoan có thể nhất định để cho ngươi chuyển thế, nhưng cơ hội tuyệt đối là có, nếu ngươi tin tưởng ta, thì cùng chúng ta đi, có ta, đại ca và sư tôn, dù cho phải độ thiên kiếp cũng không cần sợ."
Kỳ Quân Sát cũng cười nói: " Lão Nhàn, đồ nhi của ta nói chuyện là khẳng định, ngươi yên tâm đi, nếu không thể chuyển thế, ta và Mạc lão ca giúp ngươi hộ pháp chống đỡ thiên kiếp, thế nào?"
Mạc Hoài Viễn cũng sảng khoái nói: " Không thành vấn đề! Có hai người chúng ta ra tay, cam đoan ngươi có thể vượt qua thiên kiếp lần thứ tám."
Lão Nhàn cảm thấy ngoài ý muốn, hắn biết tu luyện đến trình độ như Mạc Hoài Viễn, sẽ không nói ra mà không giữ lời, bọn họ đáp ứng hỗ trợ nhất định sẽ làm, trong lòng hắn nhất thời yên ổn lại. Tu luyện vô số năm tháng, hắn vẫn luôn cô tịch một mình, mặc dù cũng dạy ra một bang đồ đệ, nhưng cũng có rất ít bằng hữu, luôn luôn là độc lai độc vãng, hơn nữa đại bộ phận năm tháng là bế quan tu luyện tiên khí, cứ mỗi ngàn năm thiên kiếp một lần, khiến cho hắn phải tận lực ứng phó, vốn không có thời gian kết giao bằng hữu, mỗi lần có thời gian rảnh một chút thì lại phải chung quanh sưu tầm các loại tài liệu luyện khí, thật sự là khổ không nói nên lời.
Lão Nhàn cảm kích than thở: " Ai, cuộc sống của Tán tiên khổ sở a, lão đệ, cảm ơn ngươi."
Lý Cường mỉm cười nói: " Không cần cảm ơn, chúng ta là bằng hữu a."
Lão Nhàn nhìn Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát, hắn đột nhiên hiểu được, hai Tán tiên này tại sao lại tín nhiệm Lý Cường như thế, bởi vì bọn họ là bằng hữu. Hắn gật đầu, nói: " Tốt, ta kết giao bằng hữu như ngươi."
La Độ Vũ và Phong Khiên Bảo mấy cao thủ ở một bên trò chuyện, bọn họ đều rất quen thuộc nhau, Phong Khiên Bảo đem kinh nghiệm về Lý Cường khi ở Kỳ Long thành nói cho bọn họ, làm cho La Độ Vũ cảm thấy hứng thú không phải là chuyện Lý Cường và người tu chân của Kỳ Long Thành tranh đấu, mà là hắn tinh thông luyện khí. Tuyết Long thành sẽ lập tức cử hành hoạt động luyện khí tỷ thí, có một luyện khí tông sư cấp hành gia như Lý Cường tham gia, trình độ luyện khí của Tuyết Long thành sẽ được đề cao.
Chỉ chốc lát sau La Độ Khế trở lại trong đại sảnh, hắn đặc ý chuẩn bị bốn gian phòng yên tĩnh, mời lão Nhàn, Mạc Hoài Viễn, Kỳ Quân Sát và Lý Cường tĩnh tu. Lý Cường cười nói: " Ta tạm thời không cần, hay cứ để cho đại ca và sư tôn ta đi thôi." Hắn còn đang chờ vợ chồng Đạm Bác Vũ và Hiên Viên Dịch Thanh mấy người, hắn bây giờ cũng không dám tiếp tục dụng công, hiểu được công lực càng sâu thì nguy hiểm tự bạo tẩu hỏa càng lớn, vừa lúc buông bỏ một chút.
Kỳ Quân Sát cũng không muốn tĩnh tu, hắn nói: " Mạc lão ca hai người các ngươi đi đi, ta đi cùng đồ nhi ngoan."
Mạc Hoài Viễn gật đầu, nói: " Có việc thì gọi ta, lão Nhàn đại ca, chúng ta đi."
La Độ Khế phân phó đệ tử dẫn hai người đến tĩnh phòng.
Phong Khiên Bảo đi tới trước mặt Lý Cường, cười hỏi: " Tiền bối tìm đủ tiên thạch chưa?" Ngang Dần cũng đã đi theo tới. Kỳ Quân Sát hỏi: " Đồ nhi ngoan, ngươi tìm tinh thạch làm gì?"
Lý Cường ra vẻ tức giận nói: " Để đi đường a, không có tinh thạch khởi động truyền tống trận, ta chạy được bao xa? Lão nhân gia có thể đại na di, còn đệ tử không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là khắp nơi thu mua tinh thạch, đồ đệ của ngài nghèo lắm a!" Hắn lại thừa cơ đại phát lao tao.
Kỳ Quân Sát cười to: " Ha ha! Tiểu tử thúi, theo ta khóc than nghèo khổ? Ngươi hẳn là đã học được thuấn di, cần dùng truyền tống trận làm gì, chính tự mình na di không được hay sao, ngốc!"
Lý Cường nhếch miệng: " Lão nhân gia thật là không có lòng đồng tình, nếu đệ tử có thể na di được khoảng cách dài, còn đi tìm tinh thạch hay sao? Rốt cuộc là ai ngốc a."
Kỳ Quân Sát nhấc chân đá một cước: " Tiểu tử thúi lại không ngoan, dám cùng lão nhân gia ta tranh miệng, đá chết ngươi!"
Trong lòng Lý Cường vui vẻ, đã lâu không có cùng sư tôn hồ đồ một chỗ. Hắn cười nói: " Bỏ đi, không cãi với ngài. Sư tôn, ta tìm được một kiện linh vật, lão nhân gia ngài kiến thức uyên bác, giúp đệ tử nhìn xem." Hắn lấy ra xích thạch linh vật có được tại Bảo Linh Sơn.
Kỳ Quân Sát biết hắn lại dời đi lực chú ý của mình, cũng không nói ra, cười to cầm lấy xem xét. Hắn còn chưa nhận ra đây là cái gì, thì Phong Khiên Bảo ở bên cạnh đã kinh ngạc kêu to lên.
" Đây là Địa Linh Triết! Tiền bối làm sao có được?"
Kỳ Quân Sát cũng không nhận ra, hắn cười nói: " Vật này còn sống a, sao lại gọi là Địa Linh Triết? Có tác dụng gì?"
Nghe Phong Khiên Bảo kêu lên, mọi người đều tò mò tụ tập lại. Phong Khiên Bảo là các chủ của Thiên Bảo Các, đối với thiên tài địa bảo hắn biết rất nhiều, hắn đưa tay cầm lấy Địa Linh Triết, ở trước mắt nhìn thật kỹ, một hồi lâu than thở: " Không ngờ là song triết, quá hiếm thấy rồi." truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Kỳ Quân Sát tỏ vẻ không vui, nói: " Tiểu tử, nói cho rõ ràng chút, vật này cuối cùng là vật gì chứ?"
Phong Khiên Bảo biết vị thiếu niên tuấn mỹ này là sư tôn của Mộc Tử tiền bối, hắn không dám chậm trễ, vội vàng nói: " Địa Linh Triết là đặc sản của Bảo Linh Sơn, chỉ sinh trưởng trong Quân Tịnh Xích Thạch, là linh vật phi thường hiếm thấy, nó và Nham Hà Tinh, Thạch Trùng Tịnh đều được xưng là Linh Sơn Tam Bảo, công năng của nó là an thần định hồn, tu luyện còn có thể chống đỡ được sự xâm hại của vô hình sát ma, loại song triết này nằm chung một huyệt Địa Linh Triết thì ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, là vô giới chi bảo a."
Vô hình sát ma mọi người đều cũng biết, đó là rất khó kháng ngự, Địa Linh Triết là có công hiệu này, quả thật là không tầm thường. Phong Khiên Bảo cười hì hì nói: " Mộc Tử tiền bối, Địa Linh Triết này có thể bán cho ta không?" Hắn hỏi thử.
Lý Cường còn chưa nói gì, Kỳ Quân Sát đã giật lại Địa Linh Triết, nói: " Không bán! Ta muốn nó."
Phong Khiên Bảo nhất thời á khẩu, hắn vốn là nói đùa, nhưng lại không nghĩ tới Kỳ Quân Sát lại lấy vật của đồ đệ mình, càng làm cho hắn ngạc nhiên là Lý Cường không thèm để ý, còn cười nói: " Khó được cơ hội hiếu kính lão nhân gia, đệ tử thật sự là vinh hạnh vạn phần. Phong huynh, sư tôn của ta cần nó, đành xin lỗi ngươi vậy."
Kỳ Quân Sát nháy nháy mắt, tiện tay thu hồi Địa Linh Triết, hắn tựa hồ rất để ý tới bảo vật này, Lý Cường cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng chỉ cần là Kỳ Quân Sát mở miệng, đồ vật gì hắn cũng sẽ không giấu diếm.
Phong Khiên Bảo tiếc nuối lắc đầu. Ngang Dần nói: " La huynh, gần đây có không ít tông chủ của các môn phái đến đây, chế khí tỷ thí sẽ bắt đầu rồi, ta xem các ngươi còn không có chuẩn bị a."
La Độ Khế than thở: " Nếu không có Hiên Long tiền bối và Mộc Tử tiền bối ở đây, nơi này còn loạn hơn." La Độ Vũ liền đem tình huống của Tuyết Long thành nói cho hai người bọn họ, Phong Khiên Bảo cười nói: " Nói vậy thì cũng do Tuyết Long thành có vận khí tốt a."
Lý Cường hỏi: " Tỷ thí chế khí...tất cả đại môn phái đều có người đến hay sao?"
La Độ Khế gật đầu nói: " Đúng vậy, các đại môn phái đều phái người đến, đây là đợt tụ hội lớn nhất Lâm Minh Tinh."
Kỳ Quân Sát không cho là đúng, nói: " So cái gì mà so! Không phải lão nhân gia ta khoe khoang, tu vi luyện khí của đồ nhi ngoan nơi này không ai có thể so sánh được, đồ nhi ngoan, ngươi có tham gia không?"
Lý Cường lắc đầu nói: " Đệ tử đi xem nhưng không tham gia." Hắn biết dựa vào thần dịch lực của mình, luyện khí cao thủ của tu chân giới không cách nào so sánh, sự khác biệt cao thấp thật sự là quá lớn. Bất quá có thể hấp thu được một ít thủ pháp của bọn họ cũng hay.
Phong Khiên Bảo cười nói: " Ta từng nhìn thấy qua Mộc Tử tiền bối luyện khí, quả thật không giống bình thường..." Hắn còn muốn tán dương vài câu, trong đại sảnh đột nhiên yên tĩnh lại. Phong Khiên Bảo cả kinh, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hiên Long xuất hiện trong đại sảnh, nói với Lý Cường: " Lão đệ, theo ta đi Tiểu Lâm Thiên một chuyến."
Lý Cường kinh ngạc hỏi: " Phát sinh chuyện gì sao?"
Hiên Long nói: " Ngươi đoán đúng rồi, La Thiên Thượng Tiên từ tiên giới đến chính là Cô Tinh đại nhân, nhưng hiện giờ hắn đang ở Tiểu Lâm Thiên không đến đây được, muốn chúng ta đi gặp hắn."
Người tu chân trong đại sảnh cũng không dám chen lời, chỉ có Kỳ Quân Sát nói: " Đồ nhi ngoan, sư tôn bồi ngươi đi." Hắn ngoắc La Độ Khế, bảo hắn đi gọi Mạc Hoài Viễn và lão Nhàn tới.
Lý Cường khẩn trương suy nghĩ trong chốc lát, hỏi: " Có phải Cô Tinh đại nhân có phiền toái hay không?"
Hiên Long cảm thấy không thể tư nghị: " Sao ngươi biết Cô Tinh đại nhân có phiền toái? Hắn không có nói a, chỉ muốn chúng ta đến mau một chút."
Lý Cường cười nói: " Tiểu Lâm Thiên cách nơi này không xa, với năng lực của Cô Tinh đại nhân, rất nhanh là có thể qua tới, không cần phải gọi chúng ta đi qua, Hiên Long lão ca, ngươi nói có đúng hay không a?"
Kỳ Quân Sát cũng gật đầu nói: " Không sai, hắn dám chắc là bị cái gì giữ chân rồi, Hiên Long tiền bối, đồ nhi ngoan của ta đầy mình đủ thứ cổ quái, hắn nói là luôn luôn đúng đó."
Lý Cường nhịn không được kháng nghị: " Ai nha, lão nhân gia miệng phải lưu tình, cái gì mà nói đầy mình nhiều cổ quái chứ, đây là ta đang nhắc nhở Hiên Long lão ca đó."
Người tu chân trong đại sảnh nghe ba người bọn họ nói chuyện đến choáng váng đầu óc, xưng hô và bối phận thật là rối loạn lung tung, còn bọn họ nói cái gì họ cũng không hiểu rõ.
Hiên Long gật đầu, hắn cũng bội phục Lý Cường, tiểu tử kia suy nghĩ thật chu đáo. Hắn nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nói: " Nếu có cái gì có thể giữ chân được Cô Tinh đại nhân, vậy nhất định phải rất lợi hại, chúng ta đi tới đó cần phải cẩn thận một chút." Đang khi nói chuyện, Mạc Hoài Viễn và lão Nhàn cũng đã trở lại trong đại sảnh.
Kỳ Quân Sát nhỏ giọng thương lượng với Mạc Hoài Viễn. Lý Cường đi tới trước mặt La Độ Khế, nói: " La huynh, một hồi nữa ta có mấy bằng hữu đến, phiền ngươi chiêu đãi một chút, ta và Hiên Long tiền bối đi Tiểu Lâm Thiên hẳn là rất nhanh sẽ trở về, ngươi nói cho bọn họ không cần ở chỗ này chờ ta, ta trở lại sẽ đi tìm bọn họ."
La Độ Khế nói: " Không có quan hệ, Mộc Tử tiền bối yên tâm đi, hết thảy cũng có ta an bày."
Mạc Hoài Viễn nói: " Hiên Long tiền bối, chúng ta cũng cùng đi, nếu có chuyện gì, chúng ta cũng có thể giúp đỡ." Thật ra ba người bọn họ lo lắng cho Lý Cường, sợ hắn có gì nguy hiểm, thực lực của ba người bọn họ tương đương đủ để ngăn cản một tiên nhân.
Hiên Long thoáng do dự, hắn còn chưa nói gì, Lý Cường đã kêu lên: " Hay a, càng nhiều người càng tốt, ha ha, náo nhiệt." Nói xong mọi người cũng nở nụ cười.
Hiên Long bất đắc dĩ gật đầu nói: " Chúng ta mặc tiên giáp vào." Hai tay hắn có chút rung lên, nhất thời cả người đều biến đổi hoàn toàn, một cỗ uy sát cuồng mãnh bộc phát ra. Người tu chân trong đại sảnh đều thối lui về phía sau, chỉ có La Độ Khế, La Độ Vũ còn đỡ hơn chút, ngay cả Ngang Dần cũng chịu không được, hắn phải lui về sau ba bước, trong lòng khiếp sợ không hiểu, đây mới là thực lực chính thức của tiên nhân.
Mạc Hoài Viễn, Kỳ Quân Sát và lão Nhàn đồng thời mặc vào tiên giáp, Lý Cường cũng xuất ra Hỏa Tinh tiên giáp. Năm người vừa mặc tiên giáp vào, người tu chân trong đại sảnh thật là ăn không tiêu nữa, ngay cả tông sư cấp cao thủ như La Độ Khế cũng phải lui ra ngoài, loại áp lực vô hình này giống như đánh thẳng vào, làm cho không ai có khả năng đứng thẳng được nữa.
Hiên Long khua nhanh ngón tay, trên tay trái hiện ra Định Tinh Bàn. Lý Cường cũng vội vàng đeo Định Tinh Bàn, cười hì hì đi tới hỏi: " Lão ca, ngươi làm sao định vị trí vậy?"
Hiên Long kinh ngạc nhìn Định Tinh Bàn trên tay Lý Cường, hỏi: " Di, sao ngươi lại có Định Tinh Bàn của tiên giới..." Hắn chụp lấy tay Lý Cường, nhìn kỹ một chút, lại nói: " Đúng vậy, thật sự là Định Tinh Bàn của tiên giới, nơi này có tinh lộ của hai giới, lão đệ, ngươi tìm được ở nơi nào?"
Lý Cường nở khuôn mặt tươi cười nói: " Lần trước không phải nói với ngươi rồi sao, khi ta phá hủy Huyễn Tật tiên trận của Thiên Thực lão tiên, ngẫu nhiên có được, a a."
Hiên Long lắc đầu nói: " Lá gan của ngươi không phải tầm thường, đồ của tiên nhân ngươi cũng dám lấy." Hắn đưa tay trái đến trước mắt Lý Cường, dạy hắn làm sao xác định tinh tế ký hiệu, làm sao tìm kiếm mục tiêu, nói cho hắn vị trí của Tiểu Lâm Thiên đang muốn đi tới. Lý Cường mừng rỡ, có Hiên Long chỉ dạy, hắn rất nhanh hiểu được làm sao để sử dụng tiên khí này.
Lý Cường phát hiện Tiểu Lâm Thiên trong Định Tinh Bàn do hằng hà sa số tinh cầu tạo thành, khác hẳn với tưởng tượng của mình. Nguyên lai hắn tưởng rằng Tiểu Lâm Thiên là một tinh cầu mà thôi, không nghĩ tới Tiểu Lâm Thiên là một tinh hệ nho nhỏ. Ở phía trên tinh hệ có một vòng quang quyển màu trắng xanh, phạm vi thật lớn, hắn biết đó chính là Huyễn Tinh thần trận, trong lòng không khỏi nhịn được sợ hãi than thở không thôi, đó là một nơi dùng tinh cầu làm phụ, còn vũ trụ làm chính để tạo ra thần trận rộng lớn vô cùng, nếu bị lọt vào trong trận pháp này, vậy thì phi thường kinh khủng. Lý Cường không nghĩ ra ai lại có được đại thần thông như thế, lập ra một trận pháp vĩ đại như vậy, dù là tiên nhân cũng không làm được.
Bên phải Huyễn Tinh thần trận có một đoàn vụ khí màu đỏ gì đó, theo xuống phía dưới là những tinh cầu thưa thớt tán lạc. Lý Cường đem thần thức tìm vào mặt sau của Huyễn Tinh thần trận, chỉ thấy một dòng suối chảy gì đó đang chậm rãi chuyển động, thấy không rõ là vật gì, chỉ có cảm giác như là một chất lỏng, màu sắc cũng rất cổ quái, đen sẫm còn lóe sâu lam quang, phảng phất như là con mắt của ác ma đang nhìn trừng chính mình.
Lý Cường chẳng những học xong làm sao sử dụng Định Tinh Bàn, còn hoàn thành cả việc tìm hiểu hết ký hiệu của nguyên chủ nhân lưu lại trên nó. Hắn phát hiện Tịch Mịch lão tiên hết sức hiểu rõ về Tiểu Lâm Thiên, hắn tựa hồ đã đi qua tuyệt đại bộ phận các tinh cầu ở Tiểu Lâm Thiên, tinh hệ của Tiểu Lâm Thiên trong Định Tinh Bàn, bên trong có rất nhiều ký hiệu lần lượt khác nhau liên tục thay đổi, Lý Cường tạm thời không thể hiểu được hết hàm nghĩa trong đó.
Hiên Long dương tay xuất ra vài món vật phẩm lóe kim quang. Lý Cường vừa nhìn thì biết là Tinh Diệu, hắn nhắc nhở: " Mọi người cẩn thận, đây là Tinh Diệu." Vừa dứt lời thì một quang cầu màu vàng xuất hiện tại trước mắt mọi người, Hiên Long nói: " Vào đi thôi, chúng ta đi!"
Lý Cường cười nói: " La huynh, ta sẽ trở lại tham gia tỷ thí luyện khí đó, lưu cho ta một danh ngạch."
La Độ Khế cũng cười nói: " Mộc Tử tiền bối nếu tham gia, đối với những người tu chân khác không công bình, khi trở lại xin mời người làm khách quý, tỷ thí thì không có phần ngươi rồi." Lý Cường mỉm cười, xoay người bay vào trong Tinh Diệu.
Hiên Long đợi Mạc Hoài Viễn, Kỳ Quân Sát và lão Nhàn đi vào trong Tinh Diệu xong, lúc này tay kháp linh huyền, quát: " Sất!" Một đạo kim quang hiện lên, tất cả bóng dáng đều không.
Tinh Diệu là tiên khí tiên nhân thường sử dụng nhất để na di đường dài, lợi hại ở chỗ có thể thẳng tắp đại na di. Lâm Minh Tinh mặc dù gần Tiểu Lâm Thiên, nhưng thật ra khoảng cách vẫn rất xa, sử dụng Tinh Diệu thì nhanh hơn, án theo cách tính toán thời gian ở quê hương Lý Cường, cũng phải tốn mất mười ngày công phu, như vậy cũng đã tính là na di khoảng cách ngắn rồi. Tinh Diệu của Hiên Long khác hẳn với những tiên nhân bình thường, hắn là La Thiên Thượng Tiên chuyên quản truy tung nơi tiên giới, cần nhất là tốc độ, cho nên Tinh Diệu của hắn là loại tốt nhất, là Quang Huy Tinh Diệu, chỉ có ba bốn vị La Thiên Thượng Tiên có được loại bảo vật này.
Huyễn Tinh thần trận của Tiểu Lâm Thiên ở phía mặt sau cách đó không xa bên trên không trung chớp lên một đạo kim quang chói mắt, quang cầu đột nhiên tản ra, trên không trung hiện ra năm thân ảnh, Hiên Long đã mang theo nhóm người Lý Cường thuận lợi đi tới mục đích, hắn thu hồi tinh diệu nói: " Con đường phía dưới không thể dùng Tinh Diệu nữa, cũng không thể dùng na di, chỉ có thể nhờ vào phi hành, lão Nhàn các ngươi đều cũng biết đó, mọi người cẩn thận một chút."
Chỉ có Lý Cường là không rõ, hắn hỏi: " Tại sao không thể thuấn di?"
Lão Nhàn giải thích: " Lão đệ, nơi này ở gần Huyễn Tinh thần trận, nếu không cẩn thận na di vào, hắc hắc, ngươi vĩnh viễn cũng đừng nghĩ chạy ra, hơn nữa, Tiểu Lâm Thiên này có rất nhiều thứ cổ quái không rõ, hơi chút không cẩn thận, ngay cả chết như thế nào đều cũng không biết. Ở chỗ này không có thực lực ngoài Tán tiên, tốt nhất không nên đi vào, rất nguy hiểm đó."
Lý Cường kinh ngạc nói: " Tiểu Lâm Thiên lại đáng sợ như thế, a a, dù sao cũng có Hiên Long lão ca đánh trận đầu, không cần ta đi quan tâm."
Mạc Hoài Viễn nhịn không được vỗ cho hắn một cái: " Sao ngươi vẫn còn vô lại như vậy a, ỷ lại người khác là ỷ lại không ngừng, nên nhớ cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình đó."
Có đôi khi Lý Cường nghĩ Mạc Hoài Viễn càng giống sư tôn của mình hơn, lão nhân gia hắn tìm được cơ hội là sẽ giáo dục mình ngay. Hắn biết Mạc Hoài Viễn muốn tốt cho mình, rất nghe lời gật đầu: " Dạ, đại ca, tiểu đệ tuân mệnh."
Kỳ Quân Sát kỳ quái quay đầu nhìn Lý Cường: " Di? Khó nhìn thấy được ngươi nghe lời như vậy, hiếm thấy!" Nói xong Lý Cường dở khóc dở cười.
Hiên Long phân biệt một chút phương vị, nói: " Phía mặt sau là Ảo Tinh thần trận, phía trước có bảy dòng Tấn Phí Lưu, chúng ta đi phía dưới, nhìn thấy đoàn quang mang màu vàng trắng kia không? Đó chính là nơi Nghịch Hành Thông Đạo ẩn giấu, cẩn thận một chút, không nên dính vào trong Tấn Phí Lưu đó, rất là phiền toái."
Trong mấy người chỉ có Lý Cường có kiến thức ít nhất, hắn hỏi: " Hiên Long lão ca, cái gì là Tấn Phí Lưu? Ngay cả ngươi cũng phải tránh ra?"
Hiên Long nói: " Tấn Phí Lưu là do khí nóng của Thiên Huân Phong Giáp trộn lẫn với Tinh Tương Sa tạo thành, lúc ẩn lúc hiện, một khi bị kéo vào, rất khó thoát thân, bên trong có hấp lực rất mạnh, hạch tâm của Tấn Phí Lưu là Huyễn Tật thiên hỏa." Đối với Hiên Long mà nói thì Tấn Phí Lưu chỉ là phiền toái mà thôi, nếu Tán tiên và người tu chân đi vào, thì không còn là phiền toái nữa, đó là sẽ trí mạng.
Lý Cường nghe được cái hiểu cái không, hắn chỉ hiểu được là trung tâm của Tấn Phí Lưu là Huyễn Tật thiên hỏa, hắn lập tức biết ngay thứ này lợi hại. Hiên Long lại nói: " Mọi người bay theo sát ta, ngàn vạn lần đừng ly khai quá xa, hiểu chưa?" Bốn người lập tức đi tới.
Lão Nhàn ở lại nơi Tiểu Lâm Thiên vô số năm tháng, bất quá mặt sau của Huyễn Tinh thần trận hắn chưa từng tới qua, biết nơi này hung hiểm vạn phần. Hắn nhỏ giọng nói: " Ở chỗ này đừng ương ngạnh, đáng tiếc Lưu Thương Trụ của ta tổn hại rồi, nếu không có thể bảo vệ mọi người."
Hiên Long hướng theo bên trái phía dưới bay đi, hắn bay không nhanh, vừa bay vừa nói: " Không dùng vòng bảo hộ, nơi này phải tùy cơ ứng biến, một người bị hãm vào còn có người khác giúp đỡ, nếu dùng vòng bảo hộ thì thảm rồi, một khi hãm vào không ai có thể cứu ngươi, mọi người đều kẹt trong vòng bảo hộ, không phải khốn chết ngươi sao."
Vốn Kỳ Quân Sát cũng muốn dùng toa hình pháp bảo, nghe Hiên Long nói vậy, lập tức bỏ ý niệm này trong đầu, những thứ này đã vượt qua ngoài sự tưởng tượng của hắn.
Dần dần, Hiên Long bắt đầu tăng tốc. Hắn quát: " Mọi người theo sát ta!"
Trong phút chốc, cả người Hiên Long kim quang đại thịnh, tốc độ nhanh như chớp bay xuống dưới, phía sau hắn một trái một phải là Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát, Lý Cường theo sát ở giữa, cuối cùng là lão Nhàn, năm người sắp hàng, thành đội hình chữ thập, năm luồng kim quang cấp tốc bay đi, giống như năm ngôi lưu tinh màu vàng sáng chói.
Đến lúc này Lý Cường mới biết mình chênh lệch đến bao nhiêu, những người khác phi hành rất nhẹ nhàng, chỉ có hắn phải dùng hết kình lực toàn thân, liều mạng đuổi theo, vẫn phải cố hết sức. Trong mấy người thì công lực Lý Cường kém cỏi nhất, bất quá hắn cũng có tuyệt chiêu, hắn mượn uy lực của Hỏa Tinh, phun ngọn lửa về phía sau, toàn thân chìm trong ngọn lửa màu hỏa diễm, giống như một quả cầu lớn đang bốc cháy.
Lão Nhàn đi theo ngay sau lưng hắn kêu khổ không ngừng, trên thân Lý Cường phun ra ngọn lửa chính là đặc chất của thiên hỏa, lão Nhàn cảm thấy tiểu tử này cổ quái cực kỳ, không rõ rốt cuộc hắn tu luyện cái gì, lại có thể phun lửa như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên kiến thức. Hắn nhịn không được kêu lên: " Tiểu tử, ngươi còn phun lửa, lão Nhàn ta sẽ bị nướng chín!"
Kỳ Quân Sát ha ha cười to: " Lão ca, đồ đệ này của ta là hành gia phóng hỏa, tệ lắm cũng đeo Hỏa Tinh trên người đó, ngươi nhẫn nhẫn một chút đi."
Hiên Long ở phía trước kinh ngạc nói: " Di, đó là cái thứ gì vậy?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.