Phiêu Miểu 8 – Quyển Già Lam
Tác giả: Bạch Cơ Quán
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Hồi 3: Thực Mộng Mạc
Chương 17: Tẩy Thạch
Tại nhân gian, Lạc Dương.
Sau khi trở về nhân gian, Bạch Cơ và Nguyên Diệu khôi phục lại kích thước ban đầu, còn tể tướng, Râu quai nón, Râu chữ bát, Tên lùn vẫn chỉ bằng kích cỡ ngón tay cái. Để thuận tiện, Nguyên Diệu để bốn người tí hon đứng trên vai mình, mang theo họ di chuyển.
Trong cung Thái Sơ, khắp thành Lạc Dương, mọi người đều chìm vào giấc ngủ, thế giới rơi vào cảnh mộng chồng chất và méo mó.
Thấy vậy, Nguyên Diệu vô cùng ngạc nhiên, nghe nói Ly Nô bị Thực Mộng Mạc nuốt chửng, lại càng lo lắng không yên.
Mọi người đến hồ Cửu Châu, phát hiện giữa hồ nước có một ngọn đồi đen sừng sững.
Nhìn kỹ, hóa ra đó chính là Thực Mộng Mạc đã hoàn toàn hóa yêu.
Thực Mộng Mạc to lớn như một ngọn đồi, đang nằm trong hồ Cửu Châu nhắm mắt nghỉ ngơi. Cả người nó đen nhánh, trên người liên tục chảy ra từng lớp bùn đen xếp chồng lên nhau, từ miệng và mũi không ngừng bốc lên những làn khói đen.
Bùn đen lắng đọng quanh Thực Mộng Mạc, khói đen khiến nước hồ Cửu Châu trở nên đục ngầu, lại còn tỏa ra mùi khó chịu.
Bạch Cơ, Nguyên Diệu, tể tướng và ba huynh đệ Râu quai nón đứng nhìn từ xa, ai nấy đều bị cảnh tượng này làm kinh hãi đến sững sờ, không biết phải làm gì.
Bạch Cơ hỏi: "Tể tướng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-8-quyen-gia-lam/3703225/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.