Phiêu Miểu 7 – Quyển Thần Đô
Tác giả: Bạch Cơ Quán
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Hồi 2: Sách Cực Lạc
Chương 11: Thành Giác
Vì là ban ngày sẽ có hương khách đến lễ Phật nên cổng son của chùa Phù Đồ mở một nửa và đóng một nửa. Bạch Cơ, Nguyên Diệu, Vi Ngạn và Hồ Thập Tam Lang cùng đi vào chùa Phù Đồ.
Bước vào chùa Phù Đồ, trước mắt họ là một sân có ba tòa tháp Phật bằng đá, trong sân trồng vài cây phong, và bên trong là Đại Hùng Bảo Điện. Một tiểu sa di đang quét lá rụng trước Đại Hùng Bảo Điện.
Tiểu sa di thấy Bạch Cơ, Nguyên Diệu, Vi Ngạn và một con tiểu hồ ly bước vào, tưởng là hương khách đến lễ Phật bèn dừng việc quét dọn. Tiểu sa di chắp tay trước ngực, lễ phép nói: "A Di Đà Phật! Ba vị thí chủ muốn thắp hương thì xin đi về phía bên trái."
Bạch Cơ mỉm cười nói: "Tiểu sư phụ, trụ trì của chùa có ở đây không?"
Tiểu sa di vừa định trả lời thì từ trong Đại Hùng Bảo điện có một vị hòa thượng mặc áo vải bước ra.
Vị hòa thượng áo vải khoảng chừng ba mươi tuổi, diện mạo bình thường thân hình tròn trịa, trông rất đỗi bình dị. Hòa thượng áo vải chắp tay nói: "Bần tăng Thành Giác là trụ trì của chùa Phù Đồ này." Nguyên Diệu quan sát Thành Giác, dù nhìn từ góc độ nào, ông ta cũng chỉ là một người bình thường nhưng trên người ông ta có một luồng ánh sáng vàng nhạt thoáng qua. Nhìn kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-7-quyen-than-do/3703256/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.