Phiêu Miểu 7 – Quyển Thần Đô
Tác giả: Bạch Cơ Quán
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Hồi 2: Sách Cực Lạc
Chương 6: Phong Thượng
Trăng sáng mới lên, rừng trúc lay động.
Ngoài thành Lạc Dương, bên bờ sông Y, một nam nhân say rượu cầm đèn lồng bước đi lảo đảo.
Nam nhân sống ở làng Phù Đồ dưới hạ nguồn sông Y, hôm nay hắn tụ tập với bạn bè tại quán rượu Hồ Cơ ở ngoại ô tòa thành, về nhà có phần muộn lại uống thêm vài chén.
Nam nhân lảo đảo bước đi, vì đã lâu không uống nhiều rượu như vậy, hắn cảm thấy đầu hơi chóng mặt, cơ thể rất nóng.
Nam nhân đứng lại bên gốc cây trúc, định nghỉ một chút rồi đi tiếp.
Đã vào tiết Bạch Lộ, gió đêm lạnh, gió trên sông Y lạnh buốt xương. Tuy nhiên, hắn lại cảm thấy toàn thân nóng bức, ngũ tạng lục phủ như có lửa đốt, không những không thấy lạnh mà còn rất nóng.
Một cơn gió lạnh thổi qua, đèn lồng tắt. Nam nhân lấy một cây hỏa chiết ra định châm lại đèn lồng. Không biết vì sao, dù hắn cố gắng rất lâu, hỏa chiết vẫn không cháy.
Trong lúc bực bội, nam nhân ngửi thấy một mùi hương. Mùi hương này thoang thoảng rất dễ chịu, giống như mùi phấn son quyến rũ lại giống như hương thơm của hoa cỏ còn thoang thoảng mùi hương khói trong chùa, mang theo một cảm giác trang nghiêm.
Nam nhân đang tò mò không biết mùi hương từ đâu phát ra. Trong rừng trúc sâu thẳm, gió thổi lay bóng, có nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-7-quyen-than-do/3703251/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.