Phiêu Miểu 6 – Quyển Thi Tịch
Tác giả: Bạch Cơ Quán
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Hồi 1: Áo da rái cá trắng
Chương 7: Bí mật
Bạch Cơ thấy sơn trang Tam Đông hỗn loạn, nói: "Chuyện cũng đã xong, chúng ta mau đi thôi."
Ly Nô thấy Nguyên Diệu còn đứng ngẩn ngơ bên cạnh lồng sắt, lớn tiếng gọi: "Đồ mọt sách, đừng đứng ngốc nữa, chạy mau."
Nguyên Diệu như tỉnh mộng, kìm nén nghi ngờ trong lòng, vội vàng chạy lại.
Bạch Cơ, Nguyên Diệu, Ly Nô, A Y chuẩn bị tranh thủ hỗn loạn để rời đi nhưng đám thợ thủ công chặn cửa không cho họ đi.
"Các ngươi trộm rái cá, không được đi!"
"Không để bọn trộm này chạy, nếu không không biết ăn nói thế nào với chủ."
Ly Nô không vui, bĩu môi nói: "Bắt gian phải có đôi, bắt trộm phải có tang chứng, các ngươi nói chúng ta trộm rái cá, vậy rái cá đâu? Trên người chúng ta không có rái cá, không tin thì cứ lục soát!"
Nguyên Diệu sợ bị bắt đi gặp quan, cũng nói đỡ: "Các huynh đệ đừng hiểu lầm, chúng ta không phải kẻ trộm, chỉ là đi dạo ban đêm, tình cờ bước vào sơn trang của các vị..." Nguyên Diệu nói đến đây, cũng nhận ra lời nói dối này hoang đường đến mức chính mình cũng không nói tiếp được bèn im lặng.
Một thợ thủ công nói: "Nửa đêm đi dạo trong hoang dã vừa nhìn đã biết không phải người tử tế, có lẽ là bọn cướp, phải đưa bọn chúng đi gặp quan!" Các thợ thủ công khác cũng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-6-quyen-thi-tich/3702950/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.