Chương 16: Da Người
Bạch Cơ ngồi bên bàn ngọc xanh, đang cầm cọ nhỏ cẩn thận quét dầu đồng lên xương dù.
Lưu Tấn Bằng cầm đao bước vào, nàng chỉ ngước mắt nhìn một cái, không hề tỏ ra kinh ngạc.
Lưu Tấn Bằng thấy Bạch Cơ đang làm xương dù thì hơi kinh ngạc. Tuy nhiên, hắn mau chóng bình tĩnh lại, vỗ thanh đao bên hông rồi ngồi quỳ đối diện Bạch Cơ.
Bạch Cơ cười nói: "Lưu tướng quân, hôm nay ngài dường như không vui lắm."
Lưu Tấn Bằng nói: "Hôm nay xảy ra một chuyện khiến Lưu mỗ mất mặt, trở thành trò cười của mọi người."
Bạch Cơ đặt xương dù xuống, cười nói: "Ồ, là chuyện gì vậy?"
Lưu Tấn Bằng giận dữ nói: "Không giấu gì Bạch Cơ cô nương, Lưu mỗ từng định hôn ước với Thẩm gia, nhưng hôm nay Thẩm gia hủy hôn, Thẩm tiểu thư nhất quyết nói rằng thà chết chứ không gả cho kẻ giết phụ mẫu, khiến mọi người đồn đại về ta."
Bạch Cơ cười nói: "Vậy ngài có phải là kẻ giết phụ mẫu không?"
Lưu Tấn Bằng do dự một chút, mới nói: "Tất nhiên là không phải."
"Ầm ầm..." một tiếng sấm xuân vang lên làm rung chuyển mặt đất.
Nguyên Diệu vốn đang đứng dưới mái hiên sân sau nghe mưa và nghĩ ngợi, tiếng sấm xuân này khiến hắn giật mình.
Nguyên Diệu thấy trời tối như đáy nồi, thỉnh thoảng có tia chớp xé toạc bầu trời, không khỏi sợ hãi muốn quay về trong phòng.
Nguyên Diệu vừa định bước vào thì Ly Nô lại bước ra.
Ly Nô cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-4-quyen-diem-phu/3703041/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.