Phiêu Miểu 2 – Quyển Mặt Quỷ
Tác giả: Bạch Cơ Quán
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Hồi 3: Nghiên mực hạt đào
Chương 27: Đào Ngột
Trang viên của Vương Duy, trong thư phòng.
Đèn sáng như hoa sen, Vương Duy và Đào Uyên Minh đều có mặt. Vương Duy cầm bút cúi đầu viết gì đó, thỉnh thoảng dừng lại suy nghĩ, trên sàn đã rơi rải rác nhiều giấy.
Đào Uyên Minh ngồi bên cửa sổ gảy đàn cổ, ánh sao chiếu vào tóc và tay áo của ông, khắc họa nên hình dáng của ông, làm ông trông có hơi không thật.
Vương Duy chống tay lên má nhìn nghiên mực hạt đào. Hạt đào chỉ còn một nửa, điều này có nghĩa là thời gian ông và Đào Uyên Minh ở bên nhau không còn nhiều. Thơ về Đào Nguyên còn chưa viết xong, thôn Đào Nguyên cũng chưa tìm thấy, Đào Uyên Minh đã mang đến cho hắn một đoạn thời gian ấm áp và vui vẻ trong cuộc hành trình cô đơn của mình, nhưng hắn không thể báo đáp, chỉ có thể để ông ra đi với ký ức trống rỗng.
Vương Duy quay đầu nhìn Đào Uyên Minh, trong lòng có muôn vàn tâm sự.
Đào Uyên Minh ngừng gảy đàn, nhìn Vương Duy: "Sao vậy?"
Vương Duy muốn nói rồi lại thôi.
Đào Uyên Minh dường như hiểu tâm trạng của Vương Duy, cười nói: "Ma Cật lại tự làm khổ mình rồi."
Vương Duy nói: "Ta không nỡ để tiên sinh rời đi. Dù phải rời đi thì ta cũng mong tiên sinh mang theo ký ức về thôn Đào Nguyên mà đi."
Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-2-quyen-mat-quy/3703148/chuong-27.html