Phiêu Miểu – Cầm đèn 
Tác giả: Bạch Cơ Quán 
Dịch: Quá khứ chậm rãi 
Phần 5: Cỏ kiếp sau 
Chương 37: Ngọc Lang 
Đêm hôm sau, không sao không trăng, gió lạnh thổi từng cơn. Bạch Cơ, Nguyên Diệu, Ly Nô chuẩn bị đi Diêm Phù Đồ. Nguyên Diệu lén đeo vài chuỗi vòng tay bằng gỗ đàn hương, còn đeo thêm vài chuỗi tràng hạt lên cổ, trong lòng còn giấu một thanh đoản kiếm bằng gỗ đào và một quyển "Kinh Kim Cang". 
Ly Nô thấy vậy, thì cào thư sinh một cái nói: "Đồ mọt sách chết tiệt, bỏ mấy thứ trong cửa hàng xuống!!" 
Nguyên Diệu làm mặt méo nói: "Nếu không trở về được, thì những thứ này để cũng vô dụng. Ta chỉ là một người bình thường, đến một nơi tà ma như Diêm Phù Đồ, chín phần chết một phần sống, ít nhất phải mang theo vài thứ trừ tà thì mới yên tâm được." 
Bạch Cơ nói: "Nếu Nguyên Diệu cần mang theo một vài thứ để yên tâm thì cầm giùm ta đèn lồng sứa dạ quang. Ở Diêm Phù Đồ, cần dùng nó để chiếu sáng." 
Bạch Cơ đưa cho Nguyên Diệu một chiếc lọ thủy tinh nhỏ bịt kín. 
Nguyên Diệu nhận lấy. Chiếc lọ thủy tinh nhìn không lớn nhưng rất nặng. Nguyên Diệu phải bỏ lại vòng tay, tràng hạt Phật, kiếm gỗ đào, và quyển "Kinh Kim Cang", chỉ mang theo chiếc lọ thủy tinh. 
Nguyên Diệu nhìn kỹ, bên trong lọ thủy tinh trống rỗng chẳng có gì. 
Bạch Cơ lại đưa cho Nguyên Diệu một cái túi lụa màu tím ngọc bích: "Đây là bột ngọc mà sứa dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-1-quyen-cam-den/3703199/chuong-37.html