Phiêu Miểu – Cầm đèn 
Tác giả: Bạch Cơ Quán 
Dịch: Quá khứ chậm rãi 
Phần 5: Cỏ kiếp sau 
Chương 3: Bình Khang 
Mùa hè nắng nóng, trên trời không một gợn mây. 
Buổi chiều hôm đó, Vi Ngạn bước vào Phiêu Miểu các, sắc mặt hắn hơi tiều tụy, quầng mắt thâm đen. 
Bạch Cơ vừa thấy, lập tức cười: "Tinh thần của Vi công tử có vẻ không tốt, là đến Phiêu Miểu các tìm bảo vật giải sầu hay mượn Hiên Chi để giải buồn?" 
Vi Ngạn mở chiếc quạt gấp mạ vàng, mặt mày ủ ê: "Bạch Cơ hãy tìm cho ta vài món bảo vật trừ tà. Sau đó ta sẽ mượn Hiên Chi ra ngoài giải sầu." 
Bạch Cơ phe phẩy quạt mẫu đơn, cười nói: "Đúng là lạ, Vi công tử xưa nay chỉ mua những vật dụng hấp dẫn tà khí, đây là lần đầu tiên đến mua bảo vật trừ tà." 
Nguyên Diệu lo lắng hỏi: "Đan Dương làm sao vậy? Sao lại tiều tụy thế này?" 
Vi Ngạn thở dài: "Ta cũng không biết làm sao, gần đây cứ như bị trúng tà. Khi ngủ luôn có người lay ta dậy, không cho ta ngủ. Mở mắt ra nhìn thì xung quanh không có ai. Nhắm mắt lại thì lại có thứ gì đó đè lên người ta, dùng chăn trùm kín mặt ta khiến ta không thể thở được. Ta vùng dậy nhìn nhưng xung quanh vẫn không có ai. Lặp đi lặp lại mãi như thế khiến ta không thể yên giấc. Còn nữa, khi đi đường thường bị vấp ngã, hoặc bị ngói, gỗ rơi trúng đầu. Liên tiếp nhiều ngày như vậy, nếu tiếp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-1-quyen-cam-den/3703195/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.