Phiêu Miểu – Cầm đèn 
Tác giả: Bạch Cơ Quán 
Dịch: Quá khứ chậm rãi 
Quyển 4: Cây Vô Ưu 
Chương 6: Thái Bình 
Nguyên Diệu leo lên thang dây tơ nhện, hắn mệt mỏi thở dốc, chỉ dám nhìn lên, không dám nhìn xuống. Màu sắc xung quanh dần thay đổi, từ xanh thẳm sang xanh đậm, xanh lơ, xanh nhạt. Sau một luồng ánh sáng trắng rực rỡ hiện ra, Nguyên Diệu rời khỏi nước, trở lại không khí. 
Nhờ ánh trăng Nguyên Diệu nhận ra mình đang ở đáy giếng chật hẹp lạnh lẽo, nửa người trên nổi trên mặt nước, nửa người dưới ngâm trong nước, toàn thân ướt sũng. May mắn thay, thang dây tơ nhện vẫn vươn lên, hắn chỉ cần leo thêm hai mươi bước nữa là có thể ra khỏi giếng rồi. 
Nguyên Diệu không còn để ý đến mệt mỏi, lạnh lẽo, vội vàng leo lên. Hắn chỉ muốn mau chóng trở lại mặt đất, thay quần áo khô ráo, uống một tách trà nóng thôi. 
Nguyên Diệu leo nhanh lên, khi thấy bậc thang cuối cùng thì nước mắt hắn trào ra.... Vì tơ nhện không đủ, đỉnh của thang dây còn cách miệng giếng nửa mét. Con rồng yêu tự mãn chỉ chú tâm thêu rồng, lơ là những hình thêu khác, khiến bây giờ tơ nhện không đủ dài, thang dây không tới miệng giếng. 
Nguyên Diệu bị treo lơ lửng giữa không trung, lên không được xuống cũng không xong, vô cùng lo lắng. 
Là chờ đến sáng để Bạch Cơ đến kéo hắn, hay mạo hiểm nhảy ra khỏi giếng đây? Nguyên Diệu suy nghĩ mãi nhưng vẫn khó mà quyết định. Một cơn gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-1-quyen-cam-den/3703188/chuong-26.html