Phiêu Miểu – Cầm đèn 
Tác giả: Bạch Cơ Quán 
Dịch: Quá khứ chậm rãi 
Quyển 4: Cây Vô Ưu 
Chương 2: Mưa xuân 
Ngày hôm sau, không có Ly Nô nấu bữa sáng, Nguyên Diệu đành phải đến phường Quang Đức mua một cân bánh nhân thịt cừu về ăn sáng với Bạch Cơ. Nguyên Diệu vừa nhai bánh vừa hỏi: "Bạch Cơ, bữa trưa và bữa tối phải làm sao đây? Cũng ăn bánh nhân thịt sao?" 
Bạch Cơ đang suy nghĩ thì một con hạc giấy bay vào Phiêu Miểu các, rồi dừng lại trước mặt Bạch Cơ. Nguyên Diệu ở Phiêu Miểu các đã lâu nên cũng không thấy lạ. Con hạc giấy này không phải là thư của phi nhân nào đó gửi đến, thì là của người có đạo hạnh gửi đến. 
Bạch Cơ đang ăn vui vẻ, không muốn đặt bánh xuống: "Hiên Chi mở ra xem, đọc cho ta nghe." 
Nguyên Diệu đành phải đặt bánh xuống, cầm hạc giấy lên mở ra xem, trên đó viết một dòng chữ tiểu khải xinh đẹp: "Ba tháng mưa, kết giới thưa, đêm khó an giấc, mong đến phủ Thái Bình. Lệnh Nguyệt kính bái." 
Bạch Cơ rơi vào trầm tư. 
"Lệnh Nguyệt là ai?" Nguyên Diệu tò mò hỏi. 
"Công chúa Thái Bình." Bạch Cơ nói. 
"Ồ, hóa ra danh hiệu của công chúa Thái Bình là 'Lệnh Nguyệt'?" Nguyên Diệu ngạc nhiên. Hoàng tộc công chúa, đặc biệt là công chúa cao quý như công chúa Thái Bình, người thường không thể biết tên thật của nàng. 
Bạch Cơ trầm ngâm một lúc, rồi cười với Nguyên Diệu: "Hay là hôm nay đi Thái Bình phủ đi. Đầu bếp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-1-quyen-cam-den/3703184/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.