Phiêu Miểu – Cầm đèn 
Tác giả: Bạch Cơ Quán 
Dịch: Quá khứ chậm rãi 
Quyển 3: Trúc Phu Nhân 
Chương 4: Nhiên Đăng 
Bạch Cơ và Nguyên Diệu rời khỏi Phiêu Miểu các, đi ra khỏi hẻm, lên đường phố. 
Dưới ánh trăng lưỡi liềm, phố phường yên tĩnh. 
Đi một lúc thì Nguyên Diệu hỏi: "Bạch Cơ, chúng ta đi đâu vậy?" 
"Chùa Thanh Long." Bạch Cơ đáp. 
Nguyên Diệu chùng mặt xuống, khổ sở nói: "Chùa Thanh Long cách chợ Tây xa thế, chẳng lẽ là đi bộ sao? Nếu giữa đường có người thấy tiểu sinh mặc long bào thì dù có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được." 
Bạch Cơ che miệng cười: "Hiên Chi đã mặc long bào rồi, dù thế nào cũng không rửa sạch được, đừng lo lắng nữa. Nhưng chùa Thanh Long thực sự quá xa, nếu đi bộ thì lúc về trời đã sáng rồi." 
Nguyên Diệu đề nghị: "Hay là để tiểu sinh gọi Ly Nô đến, để nó chở chúng ta đi." 
Bạch Cơ cười quỷ quyệt: "Nếu ngươi không sợ bị nó ăn thì cứ gọi." 
Tiểu thư sinh im lặng. 
Bạch Cơ và Nguyên Diệu đi qua một ngôi nhà có cửa đỏ và tượng thú bằng đá, Nguyên Diệu vì mặc long bào nặng nề nên đi lại khó khăn, thật sự không thể đi nổi nữa, dựa vào tượng thú bằng đá thở hổn hển: "Tiểu sinh thật sự không đi nổi nữa..." 
"Này, ngươi là ai thế? Sao lại mặc long bào của Thái Tông?" Một giọng nói trầm hùng đột ngột vang lên. 
Nguyên Diệu tưởng là cấm quân tuần tra, sợ quá bèn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-mieu-1-quyen-cam-den/3703180/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.