“Trước tiên, việc chúng ta cần làm là rời khỏi chỗ này.”
“Vậy chúng ta phải làm thế nào?”
“Khi người đưa cơm đến, chúng ta sẽ nhân cơ hội lừa lấy chìakhóa, sao đó xông ra ngoài.”
“Không, ta cảm thấy vẫn nên giả bệnh sẽ tốt hơn.”
“Nói thật, để mua chuộc được tên đưa cơm giúp chúng ta, khônghề đơn giản chút nào.”
Nằm trên giường, tôi bất giác im lặng trước cuộc bàn luận củaba người kia.
Mấy tình tiết cũ rích này có thích hợp với chúng tôi không?Có thích hợp không?
Đáp án là: Đương nhiên không thích hợp.
Nếu thoát ra ngoài bằng cách đó, mọi người chẳng phải sẽ nóichúng tôi dùng loại thủ đoạn quá lỗi thời hay sao.
“Yên tâm đi”, tôi nở nụ cười với mấy tên nam nhân.
Mặc Nguyệt liếc nhìn, cau mày nói: “Nè, lẽ nào nàng không lolắng? Còn nói phải đánh vào mông Tần Ngữ, nàng không sợ sẽ có người đến đập vỡđầu nàng hả?”.
Tôi nhún vai: “Tôi đương nhiên rất sợ, nhưng trong ba ngườicác huynh, khẳng định là sẽ có một người bị đưa đi, không phải là tôi”.
Trên phim chẳng phải đều diễn như vậy hay sao? Bất luận làthẩm tra hay phán quyết, hoặc là đi bắt người gì gì đó, đều sẽ trải qua công đoạnxét xử thẩm vấn…
Căn cứ suy đoán của tôi dựa trên mấy bộ phim truyền hình,Giang Hoài Liễu thích nam nhân, còn ở chỗ tôi lúc này có ba mỹ nam. Cho nên kếtluận cuối cùng sẽ là… nhất định phải có một người bị bắt đi.
Quả nhiên, phía bên kia nhà lao có tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873461/quyen-4-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.