Sau khi trợn mắt ba lần, giằng xé năm bảy lượt, cuối cùngtôi mới mặc được bộ y phục này.
Đứng trước gương, nhìn kỹ bộ dạng của chính mình.
Tôi không thể không nói… căn bản người trong gương hoàn toànlà một người khác.
Đúng vậy, y phục màu đỏ, mỏng manh như lụa, căn bản khôngche được hết da thịt. Váy áo trễ ở trước ngực, khiến bờ vai lộ hẳn ra bênngoài, vạt áo phía dưới như được xẻ tà, bắp đùi lồ lộ, gió không thổi còn tốt,gió mà thổi, y phục nhẹ thế này, nhất định sẽ bị thổi bay.
Ngay cả là ở thời hiện đại thì loại y phục này cũng thật quálộ liễu.
Nhưng căn bản không mặc không được.
Bởi vì y phục lúc tắm tôi đã thay ra hết, sớm đã ném vàotrong nước rồi. Nếu lúc này lại vớt lên mặc, để chủ nhân ở đây nhìn thấy, nhấtđịnh sẽ cho rằng tôi không lễ độ.
Một lần nữa liếc nhìn về phía tấm gương, tôi không kiềm chếđược lại thì thào: “Y phục đẹp quá”.
Khẽ vén chỗ y phục, cố tình để lộ ra một chút, y phục này thậtquá đẹp.
Trên y phục sắc đỏ, có thêu hoa màu tối.
“Là hoa Iris[1].”
[1] Trong tiếng Hy Lạp, “Iris” có nghĩa là Cầu Vồng. Iris làtín sứ của thần Zeus và thường xuất hiện dưới hình dạng một chiếc cầu vồng.Iris là người đưa tin trên đỉnh Olympus mang thông điệp của các vị thần linh từ“con mắt Thiên Đường” xuống cho nhân loại trên trái đất qua vòng cung cầu vồngrực rỡ. Từ Iris cũng có nghĩa là “con mắt Thiên Đường” (the eye
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873450/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.