Hiện trường đã được thuộc hạ thân tín nhất của Giang Tả xửlý.
Tôi không có nhiều thời gian để kể hết toàn bộ sự tình, chỉcó thể nói với họ mấy câu ngắn gọn nhưng “lời ít ý nhiều”.
Tìm một căn lều, dọn dẹp lại đôi chút, tôi khoác lên mình mộtbộ y phục của thái giám, sửa sang dáng vẻ rồi xoay người bước ra.
Âu Dương Huyền liếc mắt nhìn tôi một cái, giơ tay chặn lại:“Nàng cho rằng nàng có thể rời khỏi chỗ của ta sao?”.
Tôi mỉm cười: “Âu Dương Huyền, phải chăng huynh cũng nên biết,giờ huynh đã không còn là đối thủ của tôi nữa rồi”.
“Đương nhiên ta biết, nhưng canh bạc của ta không phải để thắngnàng, mà là mạng sống. Nàng có thể ra tay hạ ta, thậm chí giết ta. Nhưng hômnay dù nói gì đi nữa ta cũng không muốn để nàng qua mặt mình.”
Tôi uể oải ngước mắt nhìn huynh ấy, kiên định nói: “Ta bảo đảmsẽ không xảy ra vấn đề gì. Hơn nữa, các huynh chẳng phải cũng đi cùng tôi sao,có đến mức phải rối tinh lên như vậy hay không?”.
Âu Dương Y bước tới, cũng nhập vào hàng ngũ khuyên giải tôi.
“Tiểu Tình, lần này không hề đơn giản. Chúng ta không muốnnàng mạo hiểm nữa.”
“Không phải là mạo hiểm, cái chính là tôi bắt buộc phải đi,người là do tôi giết, chỉ có tôi mới giải quyết được tất cả chuyện này.”
“Đi làm gì? Lại đi chết lần nữa, lại để bọn ta trừng mắtnhìn nàng chết lần nữa sao? Thượng Quan Tình, rốt cuộc trái tim của nàng tàn nhẫnđến mức nào, mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873432/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.