Người kia đang ở trước mặt tôi, cơ thể dần trượt xuống. Tôiôm chặt thân thể Triều Lưu, quỳ mọp trên đất.
Máu tươi cứ thế không ngừng tuôn ra, tôi giơ tay lên giữ chặtnhưng không cách nào ngăn lại được.
Người xung quanh bị bát phủ tuần án ngăn không cho tiến đến.Tôi rất cảm kích ông ta đã cho mình chút thời gian, được cùng Triều Lưu yêntĩnh một lát.
Khóe miệng Triều Lưu, từ đầu đến cuối luôn mơ hồ nở một nụcười, trong lòng tôi, cố gắng gượng khẽ nói: “Ta cảm thấy thoái mái hơn rồi, mọithứ kết thúc rồi. Ta cũng sẽ không bức ép nàng làm bất cứ chuyện gì nữa, tacũng không cần phải ép mình làm tổn thương nàng nữa. Ha ha, ta cuối cùng vẫnthua nàng nửa hiệp”.
Tôi nghẹn lời, đỡ lấy hắn, không biết nên nói gì.
Trái tim đau nhói, tôi không thắng, vốn không hề thắng, chỉlà hắn nhường tôi mà thôi. Chỉ như thế mà thôi.
Vô số suy tư cứ vụt qua trong biển suy nghĩ này.
Tôi đột nhiên hiểu rõ, hiểu rõ suy nghĩ của hắn.
Từ trước đến nay, hắn đều hy vọng tôi có thể giết hắn, có thểgiải thoát cho hắn. Hiện tại tôi đã làm rồi, nhưng không một chút an lòng.
Tôi thà để lưỡi kiếm đó ngược lại là hắn đâm vào mình.
“Tiểu Tình, tại sao nàng cùng ta gánh vác tất cả, việc nàyrõ ràng không liên quan đến nàng”, đưa tay chạm lên khuôn mặt tôi, Triều Lưuđau lòng hỏi.
Tôi nắm chặt tay hắn, đau khổ nói: “Đương nhiên có liênquan, ngươi chính là người ta yêu nhưng ta chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873426/quyen-3-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.