Quỷ, tại sao cứ phải gọi là Quỷ?
Tôi cũng từng nghĩ đến vấn đề này.
Ngày hôm đó khi ngồi trong hoa viên, cơn đau từ vết sẹo trênbả vai lại bắt đầu dấy lên. Gió thổi cuộn khởi những cánh hoa, hoa bay lên lạicàng bay càng xa, giữa bốn bề không gian tĩnh lặng, có một người vẫn đang suynghĩ vấn đề này.
Tôi của hiện tại, chính là quỷ.
Quỷ, là vật thể được kết tinh từ tâm tưởng của nhân loại, làdi vật oán hận của con người khi chết đi.
Không có bóng hình cụ thể, mềm nhẹ tựa gió, chỉ có thể lặnglẽ trong bóng đêm, âm thầm phiêu bồng trong làn gió, trở thành linh hồn trongtâm tưởng.
Dù tôi đã nghĩ đến hắn cả ngày sáng lẫn đêm đen, bóng hình hắnvẫn cố tình tiến nhập nốt hoa viên bí mật của tôi, chiếm cứ nơi vốn chẳng rộngrãi là bao này.
Rốt cuộc, vẫn còn oán hận.
Vì yêu, cho nên oán hận, oán hận, tại sao lại là tôi chứ.
Tại sao tôi phải đón nhận mọi nỗi oán hận này, tại sao tôiphải gánh lấy cái vận mệnh vốn chẳng thuộc về mình.
Chỉ là tôi không cẩn thận đã yêu hắn. Vì lẽ gì mà phải biếnthành hung thủ giết người, vì lẽ gì lại bị cả thế giới này ruồng bỏ.
Tôi biến thành quỷ, lần này, tôi nhất định bắt hắn trả hết mọithứ.
…
Nhưng trên thực tế, tôi đã không dám thừa nhận, khi cùng hắntrùng phùng trên không trung của tầng ba lầu Phong Vân, tâm tình tôi bỗng nhiênlại nhẹ bay theo gió, giống như ngày hôm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873402/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.