Lại có người chết.
Nằm trên giường, ngước nhìn thanh xà ngang trên nóc nhà. Nhắmmắt lại, cơ thể và trái tim đã không còn sức lực.
Bên ngoài cửa sổ chợt có tiếng gào thét vọng lại, ồn àohuyên náo lại càng khiến lòng tôi thêm muộn phiền.
Khép mi, tôi nhớ tới những lời cuối của Lưu Niên đêm đó.
“Nếu nàng có thể, hãy thử chống lại ta đi.”
Tôi… cũng muốn chống lại.
Chỉ có điều, tôi dường như không có được thứ sức mạnh vàdũng khí ấy.
“Thượng Quan Tình, ta chính là hung thủ, bọn họ đúng là dota giết.”
“Thượng Quan Tình, ta muốn giết sạch tất cả những người ởđây.”
Giọng nói cùng bóng hình của chàng cứ mãi vương vất trongtâm trí tôi, dùng sức ôm chặt đầu mình, tôi cố thử xua đi sự tồn tại của chàng.
Nhưng không thể! Không thể! Không thể!
Dằn lòng nện mạnh nắm đấm xuống giường, tôi bắt đầu hận bảnthân mình không có khí phách đến thế.
Thượng Quan Tình, mày có thể dũng cảm một chút được không?
Nếu mày đủ ác độc, sẽ có thể bỏ đi cùng chàng! Chỉ cần được ởbên chàng, dù chàng có tàn nhẫn bao nhiêu, vì yêu chàng, mày hoàn toàn có thểchấp nhận.
Nếu mày không thể từ bỏ tất cả, vậy hãy kiên quyết bỏ đitình cảm của mình, thông báo với mọi người rằng chàng chính là hung thủ!
“Tại sao, tại sao mình lại nhu nhược thế này?”, cuộn tròntrên giường, cuối cùng tôi vẫn không có đủ dũng cảm để nói ra những điều đangchất chứa trong lòng.
Bên ngoài cửa sổ, âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873391/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.