Kết quả là, dù đã hạ quyết tâm cứu huynh ấy nhưng tôi lạikhông biết làm thế nào để đưa huynh ấy lên.
Dù sao tôi cũng là một nữ nhi yếu đuối. Muội muội yếu đuối lắm,sao có sức mạnh kéo huynh lên bây giờ.
Đang lúc bí bách, không tìm được cách nào, cứu tinh đã đến.
Chỉ thấy một đám người trông như phường lái buôn đang tiến tới,nhìn ngó khắp nơi.
Nhất định là bà chủ hắc điếm bảo mấy tên này đến bắt ngườiđây mà.
Tôi cúi đầu xuống, lấy đất bôi bôi trát trát lên mặt, sau đóhét lớn: “Ở đây, ở đây!”.
Đám người kia lao đến, tôi không tránh, cố tình chờ bọnchúng.
Tôi hồ đồ rồi ư?
Đương nhiên là không phải.
Là tôi muốn đón tiếp chúng.
Thực ra, tôi chỉ muốn lợi dụng bọn chúng kéo Mạch Thiếu Namlên mà thôi.
Tôi nghĩ, Mạch Thiếu Nam một khi lên được mặt đất nhất địnhcó thể dẹp tan đám đòi nợ thuê này.
Tưởng tượng và kế hoạch đều vô cùng hoàn mỹ.
Tôi nói với mấy tên kia: “Các vị đại gia, ở đây có món hàngtốt ta vừa mới bắt được thì chẳng may để hắn rơi xuống dưới”.
Mấy tên kia nhìn tôi, nghi hoặc hỏi: “Mặt ngươi sao lại đennhư thế?”.
Tôi hơi luống cuống, trong lòng thầm rủa.
Chết tiệt! Sao mắt ngươi tốt thế cơ chứ, trời tối đen như mựcthế này mà ngươi cũng nhìn ra mặt ta đen.
“Vừa nãy lúc bắt cực phẩm kia chẳng may bị ngã, bùn bám cảlên mặt nên dung nhan mới thành ra thế này”, tôi nói.
Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873382/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.