Tôi đau đầu, thực sự rất đau đầu, mấy tên nam nhân này, tôiphải xử lý sao đây. Không thể cứ cả ngày vỗ về an ủi bọn họ. Tiểu gia tôi đâucó rảnh rỗi đến thế.
Lẽ nào tôi phải dẫn cả đoàn các người cùng đi hay sao?
“Nói tóm lại, tại sao các huynh lại đến Lạc Dương?”
“Nàng còn không biết sao…”, Mặc Nguyệt liếc ánh mắt khinh thịnhìn tôi.
“Là thế này, gần đây ở Lạc Dương xảy ra nhiều chuyện lớn. Phảicử hành một buổi tuyển chọn minh chủ võ lâm mới. Còn phải tổ chức một cuộc thihoa khôi nữa”, Giang Tả giải thích.
“Cho nên chúng ta đều được mời”, Mạch Thiếu Nam tổng kết câucuối cùng.
Tôi bỗng nhiên bừng tỉnh. Chẳng trách họ lại đến thành LạcDương. Bốn huynh đệ Âu Dương kia lẽ nào vẫn còn đi thăm hỏi người quen sao.
Mấy tên nam nhân lại thung dung ngồi trên ghế, liếc ánh mắtkhinh bỉ về phía tôi tựa như muốn nói bốn chữ “Ngu dốt nông cạn”.
…
“Thiếu, thiếu gia! Bên ngoài có bốn người xông vào, nói rằngphải giết ngài”, một tên đầy tớ hoảng hốt chạy vào, kinh hoàng thất sắc nói.
Tôi kích động, bốn… bốn người.
Lẽ nào là bốn huynh đệ Âu Dương?
Mạch Thiếu Nam mỉm cười: “Cho họ vào đi”.
Vừa dứt lời, liền thấy bốn nam nhân hào khí ngút trời xôngthẳng vào, tôi lập tức kích động đứng bật dậy.
“Thiếu Nhân, Âu Dương Y, Âu Dương Huyền, Thiếu Nhiên, cuốicùng cũng gặp lại các huynh rồi”, tôi thực muốn chạy đến ôm mỗi người một cái.
Nhưng sau lưng đang có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-du-giang-ho/1873362/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.