Đường tổng không trả lời được nên không được vào phòng cô dâu. Sau đó anh liền. . . . . . Thẹn quá hóa giận. Anh cực kỳ mặt dày leo cửa sổ vào, ôm lấy Hải Mạt Mạt bên cạnh Hải Minh Tiển, nhảy xuống ban công. Trong phòng náo loạn, Hải Minh Tiển lại chỉ khẽ mỉm cười.
Cũng may tất cả mọi người đã quen với kiểu vô sỉ của anh rồi, lúc này rối rít xuống tầng, ra khỏi căn cứ. Hải Minh Tiển dĩ nhiên đi theo xe hoa, Đường Ngạo dắt Hải Mạt Mạt đi bộ.
Thể lực hai người cũng không giống người thường, không lo không theo kịp xe hoa. Chỉ có mình Gâu Gâu là nổi giận. . . Ở trong xe chờ lâu lắm rồi, người đâu?!
Hôm đó là mùa thu tháng mười, đàn chim nhạn bay vụt qua bầu trời xanh trong vắt.
Đường Ngạo dắt Hải Mạt Mạt đi hết thành phố, bước trên con đường nhỏ trải đầy hoa thu. Trên đầu Hải Mạt Mạt đội vòng hoa được anh đặt làm riêng, trong không khí tràn ngập mùi hoa ngọt ngào. Bảy giờ sáng, không khí sạch sẽ như không hề có người.
Đường Ngạo cầm tay cô, giữa khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, anh ôm cô vào lòng: “Em biết không, anh cảm thấy tất cả mọi chuyện giống như một giấc mơ vậy.”
Hải Mạt Mạt đưa bàn tay mềm mại lên tát bốp một phát: “Đau không?”
Đường Ngạo: “. . . . . .”
Sau khi đánh xong, cô vừa cười vừa chạy. Hai tay xách váy, lớp lụa mỏng tung bay, mái tóc vàng như ráng mây ban mai, tỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-com/2281825/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.