Không khí trong tòa miếu Dược Vương nhỏ trở nên vô cùng kỳ quái. Vẻ mặt Đường Ngạo nghiêm trọng: “Anh là ai?”
Phó Đông Lai cười một tiếng: “Đường tổng đúng là quý nhân nhiều chuyện hay quên.” Anh ta giang hai tay với Hải Mạt Mạt, “Mạt Mạt tới đây nào.”
Hải Mạt Mạt nghi ngờ nhìn anh ta một cái, cuối cùng lại trốn ra sau lưng Đường Ngạo, thật lâu sau mới thò đầu ra nhìn. Đường Ngạo rốt cuộc đã hiểu: “Anh là Hải Minh Tiển!!” Anh kinh ngạc nói, “Sao có thể! Không phải anh đã. . . . . .”
Người trước mặt, dù là khuôn mặt hay giọng nói đều khác xa Hải Minh Tiển. Nhưng ánh mắt, thần thái này lại cực kỳ giống nhà khoa học điên cuồng kia.
Đường Ngạo đưa tay đẩy Hải Mạt Mạt ra sau lưng, đảo mắt nhìn một lượt, anh đã lấy lại bình tĩnh: “Sao anh tìm được chỗ này?”
Hải Minh Tiển nửa ngồi xuống, tỉ mỉ quan sát Gâu Gâu: “Có vẻ rất ổn nhỉ.” Trong giọng nói ôn hòa mang theo từ ái, giống như thật sự đang nhìn con mình. Gâu Gâu vội vàng ngậm đầu con chim tước vào trong miệng, rắc rắc mấy cái cắn nát nuốt xuống.
Hải Minh Tiển đi tới, cúi người ôm nó lên: “Tôi xuất hiện ở đây thì có gì lạ sao? Trong đầu Mạt Mạt có máy nhận tín hiệu sóng điện não của tôi, tôi có thể thấy những gì con bé thấy.” Lúc anh ta nói vậy không có vẻ khoe khoang hay hài lòng, “Sóng điện não của con bé thu thập thông tin từ thính giác, thị giác sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-com/2281754/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.