Buổi tối, khi Đường Ngạo tỉnh lại chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô. Cho dù có Hải Mạt Mạt giúp khôi phục nhưng bị thương như anh vẫn không xuống giường ngay được. Anh cố gắng quay đầu nhìn xung quanh. Vách tường căn phòng này trắng như tuyết, sàn nhà là màu xanh lá cây, có vẻ nhẹ nhàng khoan khoái lạ thường. 
Căn phòng này nối liền với một căn phòng nữa. Gâu Gâu ngủ ở cửa, xem ra Hải Mạt Mạt đang ở trong căn phòng kia. 
Angela đang lén lén lút lút xem phim, có lẽ nghĩ cho những người đang ngủ nên nó để chế độ im lặng. Thấy Đường Ngạo tỉnh lại, nó lập tức vô cùng săn sóc tự động phiên dịch phụ đề tiếng Nhật thành tiếng Trung. 
Đường tổng: . . . . . . 
Nếu như đám mất nết kia ở đây, chúng nó chắc chắn sẽ vô cùng tâm đầu ý hợp. 
Cổ họng khô rát, giọng Đường tổng khàn khàn: “Angela, có nước không?” 
Đèn đỏ của Angela chợt lóe lên: “Các hạ khát nước?” 
Đường Ngạo không trả lời nó, cái này không phải hỏi thừa sao. 
Nó hình như quét thị giác, sau đó đèn đỏ tiếp tục lóe sáng, “Căn cứ tình huống trước mắt, hệ thống đề nghị: Nhịn.” 
Đường tổng: . . . . . . 
Hai người đang nói chuyện thì Gâu Gâu tỉnh lại. Nó uể oải ngước mắt liếc nhìn Đường Ngạo rồi lại quay đầu dường như nhìn Hải Mạt Mạt trong căn phòng bên kia, vẫy vẫy đuôi lại ngủ thiếp đi. 
Tổng giám đốc Đường bất mãn vì bị bơ: “Hải Mạt Mạt!” 
Angela rất đồng tình: “Dưới một trăm đề-xi-ben, chỉ sợ không đạt được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-com/1187/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.