Ở xe trong container ngủ một mạch tới hửng sáng, Đường Ngạo tìm được một chai nước uống trong hộp đồ nghề, miễn cưỡng súc miệng. Nghe bên ngoài không có động tĩnh, anh mở cửa xe ra ngoài.
Thành phố E vẫn đìu hiu, không chút hơi người. Chỉ có mặt trời từ từ nhô lên, ánh mặt trời màu vàng rọi lên vách tường vỡ, chiếu lên thi thể tàn khuyết không đầy đủ. Đường Ngạo nhảy xuống xe, thi thể tài xế vẫn còn, thi thể tên lùn lại bị cắn be bét.
Một con chó lông dài màu trắng đang cắn xé chân hắn, cái mõm dài cũng bị nhuộm thành màu đỏ chói mắt.
Đường Ngạo đá hắn ra, lập tức có một người từ dưới gầm xe chui ra: “Ba ơi!” Lại là Hải Mạt Mạt! Dưới ánh mặt trời, cô bé ngẩng khuôn mặt non nớt lên nhìn anh. Đường Ngạo có thể thấy lông tơ bên má cô bé: “Lại là mày!”
Mặc dù sáng sớm gặp được người sống là chuyện tốt, nhưng nhìn thấy con bé này thì đúng là xui tận mạng. Đường Ngạo không nhịn được vò mái tóc rối bù: “Ông nói lần cuối cùng, ông không phải ba mày!! Dám gọi linh tinh nữa thử xem!”
Anh hung dữ quát. Hải Mạt Mạt lại coi như không nghe thấy sự uy hiếp của anh, cô bé bước lên mấy bước đưa một cái bánh mỳ lớn cho anh.
Đường Ngạo kéo tay cô bé ra: “Đừng tưởng làm vậy tao sẽ cho mày đi theo tao. Tao cũng không phải bảo mẫu vườn trẻ!”
Hải Mạt Mạt cắn môi dưới, con chó lông dài màu trắng hình như phát hiện ra cái gì, điên cuồng sủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-com/1157/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.