Xe mới đi được một lúc không lâu lắm.
Ngay lúc ta mơ mơ hồ hồ muốn ngủ, xe đột nhiên dừng lại.
Ngoài thùng xe truyền đến tiếng xa phu hô: “Phía trước là ai? Xưng tên đi.”
Một đạo thanh âm quen thuộc truyền vào tai ta: “Chu Thất, ta có việc muốn tìm ngươi.”
Thì ra là Tuyết Thiên Tầng, ta ngẩng đầu, chứng kiến khuôn mặt băng kết của Chu Thất, đôi mắt vô phong vô lãng không mang theo tình cảm, nhưng lại khiến ta cảm giác được một ít khẩn trương. Hắn cúi xuống bên tai ta dặn dò: “Đợi ở đây đừng đi ra ngoài, một lát sau ta sẽ quay lại.”
Nói xong, hắn xốc màn xe lên, thân hình nhất thiểm*, trong xe chỉ còn lại một mình ta. (*nhoáng lên, vụt đi)
Bên ngoài truyền đến thanh âm của Chu Thất: “Tuyết Thiên Tầng, ngươi tìm ta làm gì?”
“Muốn thỉnh ngươi giúp ta một việc.”
“Việc gì mà gấp như vậy?”
“Thỉnh ngươi cho ta nhìn Tiểu Tuyết.”
“Không phải ngươi đã gặp qua rồi sao?”
“Lúc đó khác. Tiểu Tuyết có thể là đệ đệ của ta, ta muốn gặp lại hắn để xác định một chút.”
“Không được. Tiểu Tuyết là người của ta, ta không muốn hắn cùng ngoại nhân tiếp xúc quá nhiều.”
“Nếu đã vậy, trách không được ta rồi.” Giọng nói ẩn ẩn lửa giận của Tuyết Thiên Tầng rơi vào trong tai ta, cùng với nó là thanh âm va chạm ồn ào.
Tình huống cuộc chiến như thế nào ta cũng không rõ lắm. Trong lúc đang tập trung toàn bộ tinh thần lắng nghe tiếng động bên ngoài, ta không thấy được có một bàn tay đã luồn vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-bac-phu-tinh/201506/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.