🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Danh tự của ta là Phụ Tình.

Mẫu thân vừa qua ba mươi đã già yếu như một lão bà bảy mươi, trước khi ra đi đã vuốt đầu ta, vừa như dặn dò đứa con vừa như tự nói với mình: “Bất động tình, bất đậm tâm, dã mạc phụ lòng…” Bàn tay nàng khi ấy mang theo lạnh lẽo tử vong, chậm rãi đem tất cả cảm xúc của ta toàn bộ mai táng. Khi đó, ta năm tuổi, ngày đó, thiên hạ có tuyết.

Ta chưa từng thấy được phụ thân của mình, ta chỉ biết từ khi ta có thể bắt đầu ghi nhớ mọi việc thì đã thấy mẫu thân già yếu đi nhanh chóng. Trong trí nhớ như tuyết phủ, khuôn mặt xinh đẹp thanh tịnh kia chỉ trong hai ba năm đã biến hình vặn vẹo thật đáng sợ. Tử vong, luôn tùy thời bao phủ trên đầu chúng ta.

Chống chọi được đến khi ta năm tuổi, mẫu thân đã không thể chịu đựng được nữa. Nàng ra đi, để lại ta giữa một đời tuyết phủ, cũng lưu cho ta một danh tự vô tình.

Tuyết rơi suốt ba ngày ba đêm.

Đến lúc tuyết ngừng, một đội mại nghệ nhân hành tẩu giang hồ đi qua căn nhà nhỏ bé của ta, nhặt lấy đứa trẻ đã đói đến vô lực nhúc nhích này về, cũng vì vậy, ta trở thành một thành viên của đoàn hí kịch. Bởi vì ta không nói với họ tên của mình, bọn họ bảo ta – Tiểu Tuyết.

Đó vốn là một đoàn hát. Bọn họ không thu lưu những kẻ chỉ biết ăn cơm trắng, ban chủ sau khi đánh giá ta từ trên xuống dưới, quyết định dạy ta hát xướng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phieu-bac-phu-tinh/201496/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phiêu Bạc Phụ Tình
Chương 1
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.