Đau.
Đây là cảm giác lúc này của Lạc Dịch. Đau đớn liên miên không dứt từ đỉnh đầu kéo xuống phía dưới, nhẵn nhụi mà liên tục rót vào toàn thân, sau đó lắng đọng lại tại nơi khó mở miệng, run rẩy trướng đau.
Lạc Dịch mở mắt, bốn phía như trước là một mảnh bóng tối ái muội khó phân biệt, nhưng là gương mặt quen thuộc mà xa lạ kia Lạc Dịch lại thấy rõ ràng – quá gần, Phong Tỏa Vân gắt gao kề bên hắn, hai gương mặt dán sát vào nhau, dường như Lạc Dịch chỉ cần lơ đãng nghiêng mặt, là có thể hôn lên chóp mũi thanh tú của Phong Tỏa Vân.
Phong Tỏa Vân đang ngủ say, vẻ mặt an tường, con bướm bên khóe mắt lẳng lặng nghỉ ngơi, khóe môi hơi cong lên như là đang mỉm cười, căn bản không nhìn ra lúc trước từng điên cuồng. Lạc Dịch nhìn thoáng qua Phong Tỏa Vân, Phong Tỏa Vân đang ngủ say thiếu đi vài phần diễm lệ câu hồn, lại càng giống hài tử Lạc Dịch tự nuôi lớn trong trí nhớ, cố chấp che trước người, bảo hộ Lạc Dịch đồng thời cũng khóa Lạc Dịch trong thế giới riêng của mình.
Lạc Dịch rất nhanh liền dời đi tầm mắt, sợ ánh mắt của mình kinh động Phong Tỏa Vân. Hắn bắt đầu cố gắng di chuyển ra phía ngoài, nơi đó truyền đến đau nhức khiến sắc mặt mỗ phiến tử trắng bệch, sau đó lập tức biến đen – cảm giác khác thường khi chất lỏng trắng mịn từ bên trong chảy ra khiến nội tâm Lạc Dịch trong nháy mắt như xuất hiện trăm vạn con ngựa rít gào chạy qua, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-tu-x-cong-luoc-x-xuyen-viet/763390/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.