Sắc mặt Tiêu Phong Chích nháy mắt liền thay đổi.
Hai mắt đỏ đậm…… Giáo chủ hiện tại……Không tốt!
Lạc Dịch cứng ngắc tại chỗ, tay chân lạnh lẽo. Con ngươi màu đỏ, con ngươi màu đỏ kia — là đôi mắt người nọ sao? Hay là nói, đó thật mà đôi mắt của con người sao? Hai mắt đỏ tươi như một loại bò sát, không có bất cứ tình cảm, đôi mắt đỏ tươi băng lãnh kia tựa hồ như nói: Ta muốn hủy diệt tất cả, bất kể người khác – hoặc là chính mình.
Tuyệt sắc thiếu niên trong trí nhớ trừng đôi mắt đen xinh đẹp và trong trẻo kia: [Lạc Dịch.]
Tuyệt sắc thanh niên một đôi hồng mâu hỗn độn mà điên cuồng nhìn lại đây: “Lạc Dịch……”
Lạc Dịch tim đập như ngừng lại, hắn phảng phất có thể nghe được thanh âm dòng máu nghịch chuyển trong cơ thể.
“Lạc Dịch……” thanh âm khàn khàn ma mị không chút trầm bổng du dương, nghe như là khẩu khí hư miểu ở nơi nào: “Là tiểu Phong Tử a.”
Đợi đến khi đầu não sung huyết thoáng dịu xuống, Lạc Dịch mới giật mình phát hiện người nọ cũng không phải nói chuyện với bọn họ. Huyết hồng đôi mắt chỉ liếc bên này một cái rồi trở về, Phong Tỏa Vân lại rũ mắt, ánh mắt chuyên chú nhìn vật trong tay, ngữ khí thân mật mà hư ảo:
“Lạc Dịch, là tiểu Phong Tử a, muốn lên tiếng tiếp đón không?”
Tầm mắt Lạc Dịch dời theo xuống phía dưới, sau đó liền thấy vật nọ —
Nếu nói vừa rồi chỉ là tay chân lạnh lẽo, Lạc Dịch giờ phút này liền như là cả người đều nứt ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-tu-x-cong-luoc-x-xuyen-viet/763382/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.