Hoàng y nam tử đang ngâm nước trà, lẳng lặng đem một ly đưa qua chỗ ngồi đối diện, giữa hương trà thản nhiên cười nhẹ: “Ngươi đã đến rồi.”
Một trận gió lướt qua hoàng y nam tử, chỗ đối diện là một nam tử bạch y, cặp mắt hoa đào câu nhân vô cùng đang nhìn hoàng y nam tử: “Ngụy Thanh, vì cái gì?”
Ngụy Thanh không trực tiếp chống lại chất vấn của bạch y công tử, chỉ là nâng chén trà lên, như là đang say mê hương vị của trà: “Vân lai trà, tuy không phải tốt nhất, lại làm người ta rơi vào trong hồi ức, cái loại hương vị không thể tự kiềm chế này…..”
Ngụy thanh ôn hòa cười, ngẩng đầu lên: “Nó đã trói buộc một người, đúng không? Kình Thảo.”
Hạ Kình Thảo không đáp lại, y đặt một mũi tên lên bàn trà, đó là một mũi tên vô cùng bình thường, nhỏ nhỏ, trên mũi nhọn còn có vết tích mơ hồ.
“Trả lại ngươi.”
Ngụy Thanh không phủ nhận cầm lấy tên, sau đó tiếp tục nhấm nháp trà trong tay, không giải thích chút gì. Hạ Kình Thảo cũng không nói nữa, cũng không chất vấn tiếp.
Tại sao phải chất vấn? Trong lòng hai người đều rõ ràng. Tràng ám sát kia đến quá mức đột ngột, thích khách rất hiểu biết đối với thói quen Hạ Kình Thảo, lúc vây lại cũng không phóng nội lực, có thể khiến cho Hạ Kình Thảo phát hiện ám khí, mà không dùng thứ người thường có thể sử dụng, nỏ chỉ có trong hoàng gia. Này chỉ cần nghĩ kỹ, cũng không khó nhận ra được đây chỉ là một hồi “Kịch”.
Cho nên Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phien-tu-x-cong-luoc-x-xuyen-viet/763362/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.